🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Rachel Pendergast vừa ăn vừa kiểm tra lịch hẹn buổi chiều ở tiệm làm móng. Jolene Peyton sẽ xuống cắt tóc. Rachel có ấn tượng cô bé này từ lần hẹn trước. Cô cũng nhớ cha của Jolene và cái vẻ khó chịu của anh khi phải xuất hiện ở một nơi thường xuyên có phụ nữ lui tới.



Thái độ của anh rất giống thái độ của những người cha phải nuôi con một mình. Jolene không có mẹ và rất mong muốn cha mình sẽ lấy một người vợ khác. Vợ trước của Bruce Peyton chết trong một tai nạn xe hơi cách đây hai năm trên đường lái xe đi đón Jolene ở lớp học mẫu giáo. Rachel nghe kể rằng phải mất vài tiêng đồng hồ mới có người nhớ ra là Jolene vẫn đang ở trường. Cố nhiên là cô bé bảy tuổi ấy quá đỗi sợ hãi vì bị bỏ quên một mình. Jolene đã cố gắng đẩy Bruce và Rachel xích lại gần nhau hơn, nhưng Peyton bố cô bé đủ làm Rachel thích thú hơn là hấp dẫn cô. Mặc dù cảm thấy rất vui khi Jolene mến mình, nhưng Rachel vẫn cảm thấy rằng nếu một người đàn ông vẫn còn yêu người vợ quá cô, thì thì mối quan hệ với anh ta sẽ không thể phát triển thành một câu chuyện có hậu.



Bốn giờ vừa điểm, Jolene đã ào vào sa-lông, thư giãn ở tiệm làm móng như ở chỉnh trong phòng ngủ của mình vậy. “Chào cô Rachel”, cô bé ngúng nguẩy bím tóc.



Năm nay chắc Jolene phải lên lớp ba rồi, vậy mà với Rachel, cô dường như còn bé lắm.



“Cháu đã chuẩn bị để cắt tóc chưa?”, Rachel hỏi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-vinh-cedar-4-tim-lai-tinh-yeu/2269168/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chuyện Tình Vịnh Cedar 4: Tìm Lại Tình Yêu
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.