1
Bạn có thể không tin nhưng mà.
Trong vòng 5 mét, tôi có thể điều khiển mọi thứ bằng tâm trí của mình, kể cả những thứ đã bị khóa, những vật nặng và ở xa.
Nhưng mà tôi lại có một thói quen không tốt — đó là mộng du.
Thật ra trước đây tôi không cảm thấy thói quen này có ảnh hưởng gì, nhưng cho đến chủ nhật tuần trước, khi tôi thức dậy với chiếc ly giữ nhiệt trong tay, tôi mới cảm thấy không ổn.
Bởi vì từ sau ngày đó, mỗi sớm tỉnh dậy tôi đều nắm trong tay một đồ vật.
Bút gel, cà vạt, hoodie kiểu nam, vở ghi bài... Nói thẳng ra là, đều là đồ vật của người xa lạ.
Cho tới hôm nay, tôi vậy mà lại cầm một cái "trà đắng" hình tứ giác, còn viền ren nữa!
Khụ...... Nóng bỏng quá.
Tôi mặc nhiên nhét nó xuống đáy của thùng đựng mấy thứ linh tinh, thuận tay dùng chiếc folder hôm trước mộng du không biết lấy ở đâu ra đè chặt lên nó.
Hôm nay không có tiết sáng, tôi rửa mặt xong thì lên giường nằm vắt chân lướt QQ.
Bỗng xuất hiện một bài đăng tìm đồ thất lạc trên diễn đàn trường, cả người tôi đều cảm thấy không ổn rồi.
: "Má nó, đứa nào trộm "trà đắng" của ông đây!"
: "Đã rất nhiều lần rồi! Bút gel với cốc giữ nhiệt ông đây không tính, tên biến thái nào lại đi trộm "trà đắng" của ông!"
: "Có thể là do bị gió thổi mất, nhưng tôi tìm không thấy, nếu có ai nhặt được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-tra-dang/2887875/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.