Sau khi tìm kiếm được cây nhiệt kế điện tử này, tôi liền nhanh chóng chạy tới phòng Trúc Linh và nói với cô ấy:
- Trúc Linh này, cậu mau kẹp cây nhiệt kế này vô nách cỡ chừng ba phút đi!
Cô ấy nghe vậy thì gật đầu, sau đó thì lấy từ trong tay tôi cây nhiệt kế điện tử đưa cho cô ấy và kẹp vào nách, cách tay áp sát vào ngực. Sau ba phút chờ đợi, thì cuối cùng cây nhiệt kế đã đo xong, lúc này tôi liền nói:
- Để mình rút cây nhiệt kế ra và xem nhiệt độ của cậu là bao nhiêu.
Vừa cầm cây nhiệt kế lên xem kết quả thì tôi liền cảm thán:
- Trời đất! Cậu sốt tới ba mươi chín độ rưỡi lận, như vậy thì cậu đợi mình một chút đi! Để mình đi nấu cháo cho cậu một tô rồi cho một viên uống thuốc paracetamol sau!
Cô ấy nghe vậy thì liền can ngăn tôi:
- Nhưng... Lê Ninh này, cậu không cần phải làm như vậy vì mình đâu!
Tôi nghe vậy thì lền lắc đầu nói:
- Dù gì thì đó cũng là do bản thân mình muốn vậy rồi! Vì thế cho nên dù cậu có khuyên ngăn cỡ nào đi chăng nữa, thì cũng không cản được mình đâu!
Trúc Linh nghe thế thì cảm thấy đỏ mặc, thế là liền lấy chăn trùm lại. Tôi thấy vậy thì liền cảm thấy có hơi xấu hổ trước lời nói vô tình này của bản thân, rõ ràng là chả khác gì là một lời thả thính cả.
Thế là, tôi liền nhanh chóng bước ra đến cửa phòng và nhắc nhở cô ấy:
- Trúc Linh này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-thanh-xuan-cap-ba-cua-toi/958090/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.