Trúc Linh khi nghe câu hỏi của tôi thì liền nhanh chóng thắc mắc:
- Này Lê Ninh, thế còn việc buôn bán của nhà cậu thì sao?
Tôi liền khẳng định với cô ấy:
- Cậu yên tâm, nhà mình cho phép rồi.
Trúc Linh nghe vậy thì liền đáp:
- Vậy thì mình yên tâm rồi.
Lúc này, cô ấy liền nói tiếp:
- Mà nếu như vậy thì cậu cũng phải ăn cơm tối tại nhà tớ đấy!
Tôi nghe vậy thì liền "Ách!" một tiếng, cô ấy thấy vậy thì liền làm ánh mắt hình viên đạn hướng về tôi ngờ vực hỏi:
- Bộ có chuyện gì khiến cho cậu không thích ăn tối tại nhà mình sao?
Lúc này, tôi chợt nhận ra rằng bản thân đã quên mất việc này, vì vậy cho nên tôi mới có phản ứng như thế. Lúc này, với sự ngờ vực của Trúc Linh có thể làm đổ bể cái mối quan hệ này, tôi liền nhanh chóng thẳng thừng nói lí do với cô ấy:
- À thì..., mình cảm thấy hơi ngại khi mà dùng bữa chung với nhà cậu thôi. Với lại mình cũng cảm thấy rằng nó giống như là ăn chực vậy.
Trúc Linh khi nghe cái lí do cực kì củ chuối này của tôi thì nhịn không nổi liền phì cười một tiếng, nhìn cô ấy cười trong rất đáng yêu. Trúc Linh thấy bộ dạng của tôi thì liền nói:
- Đồ ngốc này! Có nhiêu thôi mà cậu cũng ngại nữa.
Sau đó, cô ấy nói tiếp với một tông giọng khác và một âm thanh nhỏ hơn:
- Với lại, mình cũng đã dùng bữa tại nhà cậu mấy lần rồi, còn cậu thì chỉ mới một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-thanh-xuan-cap-ba-cua-toi/958076/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.