Đúng năm giờ ba mươi phút, một tiếng nhạc chuông quen thuộc từ cái điện thoại lại vang lên. Sau những ngày học buổi sáng, học phụ đạo, học thêm và học nhóm với Trúc Linh thì bây giờ đã là thứ bảy.
Sau một tràng báo thức liên tục vang lên, tôi liền nhanh chóng với tay mình vào cái điện thoại. Sau một hồi mò mẫn, cuối cùng tôi đã tắt tiếng nhạc chuông báo thức thành công.
Lúc này, tôi nhìn vào giờ giấc trên cái điện thoại thân yêu thì thấy cái màn hình nó hiển thị năm giờ ba mươi mốt phút, tức là từ lúc báo thức bắt đầu đến kết thúc chỉ là khoảng một phút đồng hồ.
Bây giờ, tôi liền ngồi dậy để mà không bị chăn ấm đệm êm níu kéo chìm vào giấc ngủ này.
Thế là sau một hồi đấu tranh với hai thái cực tỉnh táo và đi ngủ tiếp, thì cuối cùng phe tỉnh táo đã thắng cuộc với một chiến tích áp đảo. Lúc này, trong người tôi liền cảm thấy mắc tiểu, thế là liền nhanh chóng phi thân xuống dưới tầng trệt nhà và chạy thẳng vô nhà vệ sinh.
Lúc này, từ cậu bé thân yêu của tôi, một dòng nước ấm áp kèm theo vài mùi hương của amoniac cứ như thế tuôn ra. Sau một hồi giải tỏa, tôi liền kéo cái quần lên và đi rửa tay cho sạch sẽ, sau đó thì rửa mặt cho tỉnh táo và lấy cây được chải lại cái đóng tóc rối đó.
Sau khi làm cho bản thân tỉnh táo thì tôi liền đi xuống phòng bếp. Lúc này, tôi nhìn thấy mẹ đang nấu món gì đó. Thế là tôi liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-thanh-xuan-cap-ba-cua-toi/958074/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.