-Đứng lại! ( Dương gằn giọng)
-………
Sau đó Dương chỉ tay vào tôi:
-Hôm nay - nhỏ- thuộc về tao!!!! ( Gằn giọng hết mức)
-CÁI GÌ???!!! ( Tôi cả con Phương trố mắt)
-………
-Ak ……umk( tôi ấp úng khi nhớ ra cái giao kèo của 3 chúngtôi: TM – Tôi – DƯƠNG. Chắc chắn hôm nay tôi phải ở nhà hắn rồi ( Dương). Tôicũng đã dọn dẹp hành lí sang bên đó ….Haizz) ( tôi thở dài)
-Hương ( Con Phương hướng ánh mắt khẩn thiết vào tôi)
-Không sao đâu! Tao ổn! ( Tôi cười nhẹ với con bạn cảumình, nhằm bảo nó không phải lo lắng cho tôi. Tôi biết mình đủ mạnh để xử lýtất cả)
Tôi quay mặt sang Thái Minh nói:
-Quân tử nhất ngôn!!
Nói xog tôi quay đi, bước lên xe, nhìn qua khug cửa, tôi hướng ánh mắt buồn buông vào Phương và cả vào……TM. Tôinói câu “ Quân tử nhất ngôn ” nhằm đả kích Dương và TM. Tránh hai an hem nhà nàyđỡ ‘ cắn nhau ” không thì “ chó mèo cắn nhau, ruồi muỗi chết ” Ặc …ặc
( Tác giả: Sao lại ví mình với ruồimuỗi chứ, thiên nga không ví ………hức……hức…….hehe)
Tôi vs Dương chạy xe băng băng trênđường. Xe rã sang một hướng mà tôi không hề biết vì từ trước đến nay tôi có biếtnhà Dương đâu. Tôi chăm chú nhìn hai bên đường dài, những chiếc là vàng rơi đầyđường, gió thu xào xạc quá
-Đẹp quá! ( Tôi thốt lên)
Dương vẫn im lặng
Tôi vẫn quan sát, mắt sang rực……..Quả thực là đẹp ơi là đẹp, cứ thư là 1 thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-tay-ba-giua-hai-chang-hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-ngo-ngao/1974314/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.