Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110
Chương sau
------- Tỉnh dậy------ - Hơ hơ..... tôi đang ở...... - CÂM (1 tiếng nói lạnh lùng vang lên, đó là Dương) - Dương????!!! ơ... Lyn......? - CÂM ( dương gằn giọng) - Cậu ấy đâu? ( tôi hét) - CÂM ( Dương cũng gào lên, làm tôi cũng không dám totiếng) -............... im lặng........ _ Tôi chuẩn bị đứng dậy _ - Nằm xuống! ( Dương găn giọng) - Không! ( tôi vênh mặt) - Nói lại! ( Dương gằn giọng) - Anh không cho tôi đi ăn để tôi lại ngất xỉu nữa ak?Đồ nhẫn tâm......... BỐP! BỐP!! 2 tiếng vỗ tay đó lại bắt tất cả mọingười phải đi vào phòng - Cho tôi hả?? -........ ( Không nói gì) Ngoàm...ngoàm.....ngoàm Tôi vồ ngay vào bàn mà ăn ngấu nghiến - Tèn..... nít! báo cáo bộ trưởng: Sạch bong sángbóng....... kakaka ------ bàn ăn bây giờ hết sạch thức ăn----- Ôi chua sơi! Mình là cái thể loại gì đây? Bao nhiêuthức ăn đấy chứ chẳng chơi.... - A! Chết rồi! Lyn đâu? ( tôi ngớ người ra, vì ănmà tôi lỡ quên “ ân nhân cứu mạng “ của mình T.T...... xin lỗi Lyn nha) -....... - Kệ cậu! Tôi di tìm bạn tôi........ - Đứng lại! ( Dương gằn giọng) -..............., tôi không đứng lại mà vẫn đi >để lại Dương một mình trong phòng * Dương năm chặt tay, hai hàm răng nghiến chặt - Dạ! Thưa bác, bệnh nhân Jess Lun ở phòng nào ạ? - Jess Lyn? Cô là người nhà của cô ấy? - Vâng ạ! Cháu là bạn rất thân của bạn ấy - Phòng 263! - Dạ! Cháu cảm ơn bác ạ * tôi vội vàng chạy vào thang máy và bấm bấm * . – A! 263 đây rồi! * tôi thấy cửa hé, chuẩn bị bước vào* -......................... ( Tôi đứng im như trời trồng, mắt rưng rưng) Thái Minh đang năm tay Lyn ư??? Tôi không thể tin vàomắt mình được nữa........................
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110
Chương sau