Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110
Chương sau
- Đừng....... đừng... khóc trước mặt ta ( Dương nghiến chặt tay tôi...... dường như cậu ấy đang cố gắng để nói) - Dương à? Được! Được! Tôi không khóc nữa đâu! Cậu phải cố lên đấy nhé -....... ( Dương nhắm mắt lại) Tôi cứ thế, cứ ngồi đấy và nắm chặt tay Dương, các bác sĩ vẫn cố gắng cầm máu, truyền máu và lám hết sức có thể để cái chân của Dương có thể hoạt động trở lại ............................ 2 tiếng sau............ - Jone Kater đã đến nơi... Mau! mau! Mọi người ra ngoài..... Tôi nghe khấu lệnh ra ngoài, vội vàng chuẩn bị đi ra, gỡ tay Dương ra...... Nhưng Dương lại càng siết chặt - Đừng đi....... xin...... em! ( Dương nói với giọng khẩn thiết - Dương à! Tôi đi rồi tí nữa tôi qyau lại! ( Sau đó tôi hôn lên trán Dương) Dương như được truyền thêm sức mạnh, cậu ấy thả lỏng tay ra để tôi đi Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi chủ động hôn ai đó RẦM!!!!!!!!!! ( Bỗng cửa phòng cấp cứu mở ra 1 cách ghê rơn) Tất cả đều giật mình quay lại và đó chính là Thái Minh Thái Minh đã nhìn thấy tôi hôn Dương Tại sao Thái Minh lại vào đây???!! -Anh........? ( tôi lắp bắp hỏi Thái Minh) -........ ( Thái Minh không nói gì, với ánh mắt vô cảm, hắn từ từ tiến lại gần tôi...... và nhấc bổng tôi lên) - THÁI MINH ( tôi hét) - Câm ( Thái Minh lạnh lùng) sau đó hắn bế tôi đi ra ngoài - Đứng lại ( Dướng nói bằng giọng cực kì yếu ớt) - * nhếch mép * mày nghĩ mày có thể ngăn cản lại được tao sao? - Bỏ tôi xuống - Cô có thể sao? ( Thái Minh lại nhếch mép) CẠCH! Bỗng có tiếng cò súng - Hải???!!!! - Bỏ cô ta xuống.... không đừng trách ta - * nhếch mép * Mi có thể bắn. Nếu muốn... - THôi! tất cả ra ngoài đi...... Bác Jone còn phẫu thuật cho Dương ( Tôi hét) Thái Minh lạnh lùng không nói câu nào bế tôi đi. hải thì thu súng lại và lặng đứng nhìn Thái Minh - Mày nghĩ mày có thể quết định giữa 2 người con gái sao? Hahahah.... Rồi mày sẽ phải chọn con nhỏ kia mà thôi ra đến bãi đất hoang sau viện... Thái Minh bỏ tôi xuống. tôi gnooif phệt xuống đất cúi đầu - Có gì để nói nữa không? ( tôi hét) - Tôi cho phép cô ở bên cạnh thằng con trai khác sao? ( Thái Minh gằn giọng) - Cho phép? Anh là cái gì của tôi? Tôi yêu ai, thích ai, ở bên ai thì anh có quyền ngăn cản sao? ( Tôi trợn mắt) - Cô yêu nó? ( Thái Minh trừng mắt) - yêu hay không liên quan tới anh sao? Anh đã có Lyn, à không Huệ mới đúng - * nhếch mép * Huệ? - Bây giờ có gì anh nói hết đi! ( tôi thật sự rất bức xúc nên đã không kiềm nổi nức mắt) - Tại sao...... em lại khóc trước mặt tôi? - Tôi phải nói luôn..... anh quá vô tâm... tôi đã từng nghĩ anh thích tôi.... Tôi đã lầm..... thế mà đacó thời tôi thích anh đấy ( tôi vừa nói vừa khóc trong hàng nước mắt tuôn dàu) - Em thích ta? ( Thái Minh nhìn tôi) - Phải nhưng kết thúc rồi - Kết thúc? - Đúng vậy! nó kết thúc rôi. Chuyện này đã đặt dấu chấm rồi. THE END ( Tôi thét thật to) Nói xong tôi quay người lại và đi. Chưa bước được nửa bước thì đột nhiên Thái Minh vươn tay kéo tôi lại và ôm vào lòng - Bỏ tôi ra!! ( Tôi hơi gằn giọng) -....... - Tôi bảo anh bỏ.... Chưa kịp nói hết câu thì đột nhiên tôi và Thái Minh môi chạm môi. Tôi ngạc nhiên mắt trợn tròn nhìn Thái Minh. Còn anh ta nhắm mắt 1 cách bình thản..... - kelvin!!! Bỗng có 1 tiếng nói từ sau lưng tôi, tôi giật nảy mình và đẩy mạnh người Thái Minh ra: - Lyn!!
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110
Chương sau