- ơ không có gì...... không...... không! ( Tôi lắc đầu)
- Dạ thưa cậu chủ...... ( Từ nãy bác gái vẫn đứng đấy nghe =’=)
- Đi đi ( Dương thả ra 1 câu rất chi là dứt khoát, sau đó lại ngả người nhắm mắt xuôi tay luôn
- Dạ thưa tiểu thư. Chúng ta đi thôi ạ
- Ơ bác....... bác đừng làm thế ạ...... Bác đừng gọi cháu là “tiểu thư” ạ..... Hơ hơ. Cháu chỉ là con học sinh nghèo rớt mồng tơi thôi ạ. Hihi... ( Tôi cười với bác)... thôi chúng ta đi ạ
Tôi nắm tay bác 1 cách thân thiết rồi đi ra khỏi phòng bệnh
- Tiểu thư.....
- Dạ! Bác đừng gọi cháu thế..... Nhà cháu cũng chỉ là 1 trong số nhân viên đang làm tại tập đoàn nhà Dương thôi ạ. hì hì
- Thật vậy sao?
- vâng
- Đúng là 1 chuyện lạ đấy
- Dạ??? ( Tôi nhếch lông mày)
- Rất nhiều các tiểu thư danh giá hạ thấp mình để được làm osin cho cậu chủ. Nhưng gần cậu và chạm vào người cậu thì chưa ai dám... Thế mà cháu chỉ là con nhà bình thường. Sao lại có thể gần cậu chủ, nói chuyện với cậu chủ như thế nhỉ? Từ trước đến giờ ngoài bác ra, gia đình cậu chủ, cha mẹ anh em gia đình cậu ấy mới có thể nói chuyện được với cậu ấy... Sao cháu lại......
- Hớ hớ... dạ.... bác tưởng cháu là 1 cô tiểu thư ngu ngốc nào đang dâng hiến cả cuộc đời thanh xuân để làm osin cho cậu ta hả? Há há há. Dạ không.... cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-tay-ba-giua-hai-chang-hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-ngo-ngao/1974232/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.