Mặc dù đã ở Anh hơn 3 năm rồi nhưng tôi vẫn chưa thành thạo tiếng Anh cho lắm. Giao tiếp với người nước ngàoi mà sao người ta nói tiếng Anh nhanh quá!! Tôi như con câm ế! May mà con Phương ở hơn 4 năm nên thành thạo hơn tôi....
Kính Kooong! Kinh kooong!Kính koooong!
Chuông khai giảng kết thúc
Sinh viên xô đẩy nhau, tụ tập, nhốn nháo làm tôi cảm thấy khá là khó chịu
“ Kia! Con Phương kia rồi! ” ( Tôi vội chạy ra chỗ con Phương)
RẦM!
Tôi đâm sầm vào 1 cơ thể to lớn, khỏe mạnh...Kết quả là tôi ngã nhào! còn người đó thì vẫn đứng im)
- Xin........ ( Tôi vừa xin lỗi vừa ngẩng mặt lên! Chưa kịp nói hết câu thì quá khứ tôi lại ùa về. Cổ họng nghẹn lại không thốt thành lời. Điều tôi không tin vào mắt mình là người đang đứng trước mặt tôi là... Dương)
Tôi vẫn ngồi sõng soài dưới đất. Mặt ngửng lên, mắt trơn tròn!.... Tôi không thể nói gì...
Dương bây giờ thật là khác Dương của vài năm về trước... Bây giờ đã trưởng thành rồi... 3 năm rồi... Dương bây giờ cao to... 1m80... Đẹp trai hơn trước rất nhiều.. ai nhìn thấy cũng phải si mê.... Nhưng... bây giờ Dương lạnh hơn trước rất nhiều...
Mắt tôi lại bắt đầu hơi rơm rớm. Tôi nhìn vào mắt Dương. Một cái nhìn nhớ nhung.... Nhưng đáp trả ánh mắt đó là sự lãnh lẽo, gai góc, vô cảm.
- Này!.... Con ranh kia! Mày biết mày đang đụng vào ai đấy không? Mày muốn chết hả?
Tôi đứng ngay dậy... cúi gập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-tay-ba-giua-hai-chang-hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-ngo-ngao/1974201/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.