Học được nửa giờ rồi tôi mới thấy Dương lạnh lùng đi vào lớp....Lúc đấy cô giáo đang giảng bài. Dương đi thẳng vào mà không cần xin phép... Cô giáo đang nói phải ngừng để cúi chào...... @_@
Tôi đưa mắt nhìn về hướng khác. Tôi sự sẽ chạm ohair ánh mắt lạnh lùng của Dương
Dương vào chỗ ngồi. Người tôi cứng đờ như 1 pho tương, kô dám nhúc nhíc
Thật là không thể chịu được... mỏi quá...
- Thưa cô! Em ra ngoài! ( Cuối cùng tôi phải tìm cách thoát thân)
************
Tôi đi dọc hành lang... đi ra vườn hoa sau trường... ngả người xuống ghế đá... Tôi ngủ quên lúc nào không biết..
( * CHÚ THÍCH: Sau khi Hương ra khỏi lớp thì Dương cũng lạnh lùng ra khỏi lớp luôn.. Lúc Hương đang say giấc nồng ở ghế đá thì trước mặt Hương... Dương và Thái Minh đứng đó, chĩa súng vào nhau... nhìn nhau bằng 2 con mắt hình viên đạn
- Tránh xa nhỏ ra! ( Dương gằn giọng)
- Mày nghĩ tao sẽ tránh? ( Thái Minh nhếch mép)
- Nhỏ... sẽ thuộc về tao ( Dương nhếch mép)
- Mày không thắng được tao đâu
- Vậy thì... hãy tranh giành công bằng
Sau đó cả hai cùng hạ súng, quay đầu lạnh lùng bước đi về 2 phía khác nhau!!!! *)
REEENG! REENG!! RENG!
Tiếng chuông báo hết giờ làm tôi giật mình.. Vội vàng chạy nhanh đến lớp cất dọn sách vở ra về... Lúc này cả lớp đã tan hết... Chắc là lớp hôm nay được về sơm... Cả trường bây giờ mới về... Tôi vội chạy nhanh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-tay-ba-giua-hai-chang-hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-ngo-ngao/1974183/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.