- XUỐNG –XE! (Thái Minh gằn giọng 1 cách ghê rợn.... hắn điên thật rồi... chết rồi...... phải nghĩ cách)
- Ơ kìa......
- XUỐNG!
TING! Lại nghĩ ra cách rồi ^^
- Ay za...! Thái Minh à! Tôi.... tôi.... tôi.... ( Tôi giả vờ ôm bụng.... mặt nhăn nhó)
-............. ( Thái Minh chau mày)
- Tôi...... tôi...... tôi ( Tôi ấp úng)
- NÓI!
- Tôi... đến.... tháng.... đau bụng.... ui za! Không đi được! ( Tác giả: @_@ Chả hiểu bà Hương suy nghĩ cái gì nữa)
Thái Minh tối sầm mặt, sau đó thoang thoáng đỏ rồi lại quay trở về với trạng thái ban đầu ( Như con tắc kè hoa ý ^^)
- X-U-Ố-N-G ( Lần này Thái Minh mặt hầm hầm, sát khí tỏa ra)
- Ô thế thôi! Mà đau bụng đi bộ cũng được. Nhưng giữa trưa hơn 12h rồi. Anh đưa tôi đến cái chỗ xa như thế này, tôi lại chưa được ăn nữa..... Anh đừng có mà nhẫn tâm thế chứ.... ( Tôi phụng phịu)
Bỗng Thái Minh mở cửa xe ra, đi xuống chỗ cửa dưới, mở cửa xe ra... Thái Minh đè người tôi xuống ghế, mắt tôi trợn tròn.... hăn khỏe quá tôi không làm gì được. Mặt hắn tiens sát, sát, sát lại,........ ôi zời đất ơi......
- AAAAAAAAAAAA! Này này... tôi cấm! Cấm! Cấm! Bỏ ra! Bỏ ra! Bỏ ra!Bỏ tôi ra.... Được rồi tôi sẽ xuống! Xuống mà!.... Xuống ngay lập tức! Anh bỏ ra! ( Tôi hét lên – Vừa dứt câu, Thái Minh lạnh lùng bỏ tôi ra và đi ra ngoài xe... đi tới ghế vô- lăng)
Tôi nhăn nhó, bực tức đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-tay-ba-giua-hai-chang-hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-ngo-ngao/1974172/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.