- Dậy! Dậy mau! ( 1 tiếng gọi phá tan giấc mơ đẹp đẽ biết nhường nào của tôi)
- Cho con ngủ thêm chút nữa đi mẹ ( Tôi õng ẹo như bình thường khi ở nhà mà quên rằng mình đang ở nhà Thái Minh)
- Thế con định ngủ đến khi nào?? ( Tên Thái MInh cười nụ cười nửa miệng)
- Mẹ..................! Con ngủ đến khi nào quên hết ấm ức thì dậyạ......~_~ ( Tôi vẫn đang trong tình trạng 2 mắt nhắm nghiền lại vớinhau chỉ cho mồm hoạt động)
- Thế con có ấm ức gì vậy? Kể mẹ nghe với.........( Thái Minh phải bịt chặt mũi để lái giọng đi nhưnghắn chỉ muốn phì cười)
- Dạ! Bây giờ ở trường con gặp phải 2 anh em nhà giàu. Tuy họ giàu nhưng kiêu ngạo lắm mẹ ơi. Nhất là cáitên Thái inh í ạ. Trời mưa hắn không chở con về. Bắt con ngủ lại nhàhắn ( Tôi luyên thuyên mãi)
" Hả?? Ngủ nhà THÁI MINH ư?? " ( Mắt tôi nhắm nhưng tôi đang cho não bộ hoạt động hết công suất)
Tôi từ từ mở mắt và cầu mong những điều tôi đang nghĩ không phải là sự thật. Và...................
- A!AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA~~~~
Tiếng hét của tôi có sức công phá rất lớn làm tòa nhà " bật " mái. Hắn phải bịt tai lại và mặt nhăn nhăn nhó nhó
- Cô! Cô làm tôi thủng màng nhĩ rồi này.
- Hức.......Hức...... < Chẳng hiểu sao tôi lại khóc nhưng có lẽkhi ở trong tình cảnh nàu nên xuất phát từ bản năng con gái >
- Đấy là tại cô vừa nói chuyện vừa nhắm mắt chứ không phải tại tôi đâu nhé!!
- Hức......Hức
- Cô định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-tay-ba-giua-hai-chang-hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-ngo-ngao/108563/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.