Đang ngồi trong lớp học ( giờ truy bài) bỗng nhiên thấy cả lớp nhốnnháo hết cả lên. Đứa bạn thân nhất với tôi: cái Phương vội kéo tay tôixuống tầng dưới:
-Mày làm sao đấy? Trời sập ak mà mày gấp gáp thế này ( Tôi bực tức quát)
- Còn hơn cả trời sập. Mà thôi, mày không cần phải hỏi. Chạy nhanhnhanh lên, xuống dưới kia thì mày sẽ biết ( cái Phương hấp tấp đáp)
Ồ …………………Mẹ kiếp, lại cái thứ được gọi là chứng minh cho tìnhyêu. Trông thật là tởm lợm: “ Trời đất thiên địa ơi! Chúng nó đanglàm gì thế này? KISS nhau ư? ………….” ( Mặt tôi tỏ vẻ khiếp sợ)
- Mày dẫn tao xuống đây làm gì.Cái này ………. ( Tôi vội vàng kéo tay nó chạy lên tầng)
- Cho mày xem chứ còn làm gì nữa! ( Nó thản nhiên đáp)
- Mày không biết rằng “ Thì giờ là vàng bạc “ ak. Thời gian đối với taolà vàng, là bạc, là châu báu, kim cương. Mày đang làm tao mất thìgiờ vào mấy việc vớ vẩn, lăng nhăng này hả??
-Mặc xác mày! Đối với tao chỉ cần ngắm zai đẹp là thời gian của tao hóa thành kim cương, Saphia rồi
- Chẹp ……………..Chẹp ………… Hết nói luôn đấy, mày sẽ chết dưới tay tao. A……………….A……….. UỲNH! RẦM
- Ui za!
– Tôi vừa than vừa lấy tay xoa xoa cái chân tội nghiệp vừa bị tiếp đấtmột cách không thương tiếc rồi ngước mắt lên nhìn xem ai dám đụng vào “bản cô nương này “ ( Oa! Đẹp trai quá. Tôi mắt chữ O mồm chữ A nhìnchằm chằm hắn) Anh ta chỉ cười nhếch mép một cách khinh miệt rồi quaygót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-tay-ba-giua-hai-chang-hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-ngo-ngao/108555/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.