Hàn Vũ thấy người mình hơi nóng, chạm vào mặt cũng ấm hơn lúc trước. Cậu bật điện thoại lên tìm thông tin về rượu sim, sau một hồi lẩn quẩn thì tự cười:
"Nhẹ hay nặng gì thì cũng là rượu mà, không xỉn sao được?"
Cậu thoát màn mình và thấy tươi tắn trở lại khi nhìn thấy tin nhắn được gửi từ vài tiếng trước. Cậu đứng bật dậy, tươi cười nhìn em gái hỏi thăm:
_ Huỳnh Đan, em uống chanh muối không? Anh pha để giải rượu.
_ Em không say, không uống!
Huỳnh Đan chống cằm nhìn ti vi, mắt mở to và tỉnh táo. Gương mặt xinh đẹp còn có chút hờn dỗi, chắc là không được xem phim mình muốn nên giận anh trai...
Cậu buồn cười, tiến đến vỗ đầu em gái vài cái rồi rời đi.
_ Không uống cũng phải uống.
Đợi cậu rời khỏi phòng và vào bếp hoàn toàn, sắc mặt Huỳnh Đan trở nên nghiêm túc hẳn. Cô lấy trong túi ra một chai xịt trong suốt, dường như cảm thấy có lỗi nên chần chừ không muốn xịt. Nhưng rồi cô lại nghĩ về Tuyết Kì và giơ chai xịt lên, xịt quanh chỗ dựa lưng của Hàn Vũ.
_ Em làm rơi đồ sao?
Hàn Vũ quay trở lại và thấy Huỳnh Đan đang khom người đến chỗ ngồi của mình, khó hiểu lên tiếng nhưng chỉ nhận được sự lúng túng, ậm ừ:
_ Em... Em nhặt được rồi!
Cậu nhún vai rồi đến chỗ ngồi, đưa ly chanh muối cho em gái và bắt cô phải uống trước mặt mình.
_ Uống đi, nồng độ cồn có ít thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-song-sinh/3326480/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.