Trần Tú Minh thích Gia Thu Dạ, đó là điều mà ai cũng biết ngoại trừ một vài người. Trong nhóm người không biết bao gồm hai nạn nhân nhỏ hơn anh chín tuổi.
_ Sao không làm bài tập?
_ Em làm không kịp ạ...
Hàn Vũ đứng trên bục giảng, mắt mang biểu cảm cay đắng nhìn thầy giáo. Với người có trí khôn như cậu thì đề của thầy Minh là một thứ gì đó rất đáng sợ. Hàn Vũ vừa nhìn thấy đã không có "chí làm ăn" rồi.
_ Biết làm không?
Anh nhướn mày, nhìn vào đôi mắt của chàng trai nhỏ đang lúng túng.
_ Cái đó...
Ngập ngừng thì biết rồi, anh bảo cậu đứng trước bảng, một tay cầm phấn giảng lại bài cho cậu nhóc. Xong việc lại bảo Hàn Vũ giải lại một bài tương tự và bên cạnh là một người khác.
_ Tinh Khang có làm bài. - Anh nhìn sơ qua vở của cậu chàng. - Nhưng sai hết rồi, làm lại trên bảng đi.
Anh em lúc nào cũng phải có nhau, những lúc thế này cả hai lại đồng điệu thật. Đến Trần Tú Minh cũng thấy bất ngờ khi hai đứa trẻ có thể chơi hợp với nhau đến thế, cùng hợp theo hướng tiêu cực.
...
_ Nghe bảo tiết nào anh cũng bắt hai đứa nhỏ lớp tôi lên bảng hả?
_ Ừ, vì chúng không làm được bài.
Gia Thu Dạ lườm người đang thản nhiên ăn cơm. Việc không làm được bài thì gọi lên bảng là đúng rồi, nhưng với Trần Tú Minh thì chắc chắn có vấn đề.
_ Anh cho bọn nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-song-sinh/3326475/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.