Hàn Vũ gấp gáp chạy đến chỗ hẹn, thật may khi Tuyết Kì đang ngồi ở ghế đá gần đó và đợi cậu.
_ Tuyết Kì!
Cậu gọi lớn và chạy đến, chưa kịp nhẹ nhõm đã thấy cô cầm điện thoại trên tay. Hàn Vũ hiểu ra là Tuyết Kì không muốn nghe điện thoại của mình...
_ Xin lỗi Tuyết Kì, tôi lỡ...
_ Cậu đã ở đâu?
Tuyết Kì không nhìn cậu mà lên tiếng, cô nắm chặt điện thoại, ôm hi vọng lần này cậu sẽ nói thật với mình.
_ Tôi... Tôi ở nhà...
Cô đứng lên ôm chầm lấy Hàn Vũ, nhướn người hôn cậu. Tuyết Kì ghét việc phải nghe cậu nói dối thêm lần nữa, cô sợ niềm tin mình dành cho cậu sẽ không còn.
_ Cậu đã ở đâu...?
Cô nắm chặt tay cậu, ánh mắt mong mỏi như đang cầu xin.
"Hàn Vũ, đừng nói dối tôi nữa... Tôi muốn được tin cậu..."
Hàn Vũ đứng lặng, cậu ngợ ra Tuyết Kì đã biết mình muốn nói gì. Cậu nhớ về Huỳnh Đan, nếu như bây giờ Hàn Vũ nói thật thì liệu Tuyết Kì có tin cậu không...?
_ Tôi ở gần đây. - Cậu gục mặt không dám đối diện với Tuyết Kì. - Huỳnh Đan chụp ảnh ở gần đây nên tôi mới...
Tuyết Kì mỉm cười ôm cậu, chỉ thế thôi là được rồi.
_ Thế mà không thèm đến sớm, đồ đáng ghét...
"Thật tốt, Hàn Vũ đã chịu nói thật với mình rồi!"
Hàn Vũ bối rối, chỉ dám nói đến đây thôi, nếu nói thêm ai biết lại gây ra chuyện gì.
_ Xin lỗi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-song-sinh/3326470/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.