Chiều hôm đó lúc về nhà Tinh Khang và Tuyết Kì vẫn đi trên con đường quen thuộc. Thời tiết chiều nay có chút khó chịu, Tinh Khang nhìn lên trời cảm nhận không khí ẩm ướt.
Cậu chợt thấy bóng dáng lấp ló như đang muốn trốn điều gì của một cô gái. Khi cô gái quay mặt lại, Tinh Khang mới nhận ra đó là người đã bị Linh Nhi bắt nạt.
Một chiếc xe bốn bánh đi đến và Linh Nhi bước ra, cô nói gì đó rồi cô gái cũng theo lên xe. Lòng Tinh Khang chợt thất lo lắng.
_ Tuyết Kì! Chị về trước đi, em có chút chuyện cần phải giải quyết!
Tuyết Kì định chạy đến nhưng Tinh Khang lại nói lớn:
_ Đi về đi! Trời sắp mưa rồi, em sẽ về sau!
Tuyết Kì thấy em trai tự dưng chạy đi đâu mất thì khó hiểu trong lòng. Cô định tắp vào một mái hiên đợi cậu, nhưng trời lại nổi sấm làm Tuyết Kì giật mình sợ hãi mà phải chạy về nhà.
Tinh Khang chạy đến nơi lúc nãy nhưng chẳng thấy người đâu, cả chiếc xe cũng đi mất. Cậu bức bối chạy khắp nơi với hy vọng sẽ tìm thấy.
...
_ Tại sao lại vào phòng tôi?
Đôi mắt Linh Nhi vẫn nhìn thẳng phía trước, chất giọng ngọt ngào cất lên mang âm sắc tức giận nhưng vẫn giữ sự điềm đạm.
Trái ngược với Linh Nhi, người được hỏi lại có phần rụt rè.
_ Cái đó...
_ Tò mò? Hay tìm cách để trốn thoát khỏi tôi?
_ Xin lỗi cậu, tôi không cố ý đâu...
_
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-song-sinh/2737861/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.