Chương trước
Chương sau
Linh An chạy lên lớp D, trong lớp học chỉ có một chàng trai đang úp mặt xuống bàn.

_ Tinh Khang, cậu đang có chuyện buồn à?

Tinh Khang ngẩng đầu nhìn cô gái đứng bên cạnh.

_ Linh An? Cậu không về à?

Linh An kéo ghế ngồi xuống, khoanh tay nằm lên bàn, mỉm cười.

_ Mình muốn về cùng Tinh Khang.

Tinh Khang bật cười, ngồi dậy chống cằm.

_ Sắp được đi chơi rồi mà. Cậu nhớ tôi sao?

_ Mình nhớ cậu... không được sao?

Linh An mắt hoe đỏ, cảm thấy rất xấu hổ khi phải nói những lời thế này. Tinh Khang bất ngờ, cậu đỏ mặt quay sang một bên.

"Mình giỡn lố quá rồi..."

Thiếu nữ nhích ghế lại gần, lấy can đảm nắm tay cậu.

_ Tinh Khang, cậu có thể... đưa mình về không?

Tinh Khang ngẩn người, bình thường cậu vẫn nắm tay cô rất thản nhiên, nhưng hôm nay Linh An lại chủ động, cả ý nghĩa trong lời nói của cô càng khiến cậu bối rối.

_ Chúng... Chúng ta về thôi! - Tinh Khang vội đứng lên, lắp bắp.

_ Ừm!

...

Linh Nhi đứng trước ngôi trường Nắng Mai để đợi ai đó. Một lát sau có chiếc xe trắng lăn bánh đến, một chàng trai bước ra, theo sau là một người nữa.

_ Linh Nhi, thật tiếc khi không thể giúp em tổ chức sinh nhật cho bọn trẻ.

Cố Phong Thành nhìn cô trìu mến, trên gương mặt của thanh niên còn thể hiện một chút tiếc nuối.

_ Không sao, em sẽ gửi ảnh của bọn trẻ cho anh.

_ Chà, tôi không làm phiền hai người chứ?

Tiêu Quang giơ một tay lên chào Linh Nhi, trên tay kia là một chiếc hộp đen lớn có bánh xe với viền kim loại sang trọng. Anh cẩn trọng mở ra đưa trước mặt hai người.

_ Thế nào, hài lòng chứ? Tôi mất ăn mất ngủ để làm đó nha.

Đôi mắt Linh Nhi sáng rực khi nhìn những trang sức nhỏ nhắn với thiết kế đáng yêu.

_ Rất đẹp! Cảm ơn anh, Tiêu Quang!

Cô đưa tay muốn nhận lấy chiếc hộp nhưng Tiêu Quang lại tránh né.

_ Ấy, cô gái nhỏ không cầm nổi đâu!



Tiêu Quang mỉm cười, đưa chiếc hộp vào trong giúp Linh Nhi, sau đó cầm tay cô hôn nhẹ.

_ Vậy nhé tiểu thư Linh Nhi, chúc cô và bọn trẻ có một bữa tiệc thật vui.

Linh Nhi rút tay về, mỉm cười.

_ Cảm ơn anh, Tiêu Quang.

Tiêu Quang vẫy tay chào tạm biệt rồi ra xe ngồi. Linh Nhi nhìn theo, chợt nhận ra em trai anh là Cố Phong Thành vẫn còn đứng nhìn mình.

_ Anh không đi bây giờ là không sợ trễ sao?

_ Anh còn chưa nói lời tạm biệt em mà. - Cố Phong Thành mỉm cười.

Linh Nhi cười khẽ, ngẩng đầu nhìn chàng trai đang hướng ánh mắt ngọt ngào về phía mình.

_ Không phải sắp gặp nhau rồi sao? Ngày mai em và bạn sẽ đến mà.

Nói rồi cô xoay người, kéo chiếc hộp vào trong, để lại Cố Phong Thành cười khổ trong lòng.

"Em đúng là lạnh lùng với anh quá mà."

Trước sự mong chờ của đám trẻ, chúng ồ ạt chạy ra nắm tay Cố Phong Thành níu kéo, đứa nào cũng buồn vì anh sẽ không có mặt vào tối nay.

Cố Phong Thành ẵm đứa bé nhỏ nhất, sau đó là vuốt má nựng nịu từng đứa nhỏ.

_ Ngoan, vài ngày là anh về liền mà. - Anh ngồi xuống đối diện với lũ nhỏ, dặn dò. - Chúc các em sinh nhật vui vẻ nhé! Phải nhớ nghe lời chị Linh Nhi, có biết không?

_ Dạ!

Lũ trẻ đồng thanh, chúng ngừng việc ôm chân, nắm tay anh rồi ngoan ngoãn bước vào trong.

Linh Nhi giúp vợ chồng chú Giang chuẩn bị thức ăn ra đĩa. Làm được chưa lâu thì dì Giang đã lên tiếng.

_ Linh Nhi, con để dì với chú làm cho. - Dì Giang đẩy lưng Linh Nhi lên phòng chờ. - Mau! Trang trí căn phòng cho thật hoành tráng!

Cô cười khúc khích vâng lời, bước lên phòng lôi một chiếc thùng lớn ra. Bên trong là nhiều vật dụng lấp lánh như dây kim tuyến đủ màu sắc, các bong bóng chữ và bong bóng tròn trịa nhiều màu, còn có những hình dán nhân vật hoạt hình đa dạng.

_ Siêu nhân!

_ Coi nào Khiêm, cẩn thận kẻo ngã đó!

Linh Nhi chồm đến ôm người đứa bé tinh nghịch đang cầm tấm hình dán lớn. Nó bĩu môi nhìn Linh Nhi.

_ Em muốn phụ chị Nhi.

Những đứa trẻ còn lại còn nao nức muốn phụ cô trang trí. Linh Nhi bật cười nhìn đám trẻ năng động hiểu biết.

_ Được, các em phụ chị nhé! Để coi... - Linh Nhi cầm bong bóng lên tay, mắt hướng về nhóm bạn tầm tám đến mười tuổi. - Các em phụ chị thổi bong bóng nha!

Linh Nhi đứng lên, cầm những sợi kim tuyến kéo dài ra. Nhìn những đứa trẻ nhỏ hơn.

_ Các em giúp chị căng sợi dây ra rồi treo lên, sau đó tất cả chúng ta sẽ cùng dán hình nhé!

Các em nhỏ gật đầu vâng lời, từng đứa trẻ nhanh chóng làm nhiệm vụ được giao. Trời đã tối dần, nhờ có sự trợ giúp của các chiến binh nhỏ mà Linh Nhi nhanh chóng hoàn tất khâu trang trí căn phòng lớn.



Cô hài lòng nhìn một loạt, tự hào về thành quả.

_ Nhìn cũng không tệ!

Linh Nhi ngồi xuống giơ hai tay về phía lũ trẻ, chúng hiểu ý giơ hai tay lên đập vào tay cô, đồng thanh hô lớn.

_ Yeah!

Vợ chồng chú Giang cũng hoàn thành việc chuẩn bị thức ăn. Linh Nhi giúp họ đem từng khẩu phần để trên chiếc bàn lớn.

Cô vào trong lấy những chiếc bánh kem có nhiều kiểu dáng bắt mắt mang ra. Linh Nhi cắm những cây nến dài nhiều màu lên bánh rồi đốt, tất cả mọi người đều hát để mừng ngày vui. Sau khi các em cùng nhau thổi nến, Linh Nhi cất giọng vui tươi.

_ Chúc mừng sinh nhật!

_ Chúc mừng sinh nhật! - Các em nhỏ reo hò vui vẻ.

Nhóm bạn trẻ cười tươi, chúng bắt đầu ăn uống để lấp đầy chiếc bụng đói meo. Linh Nhi hí hửng đến chỗ những đứa trẻ, cô ngồi cạnh chúng nựng má rồi há miệng to ra.

_ A...

Những đứa trẻ gắp một ít thức ăn bỏ vào miệng của cô gái đáng yêu. Linh Nhi nhai ngon lành, cô còn nháy mắt với chúng, giơ ngón cái lên.

_ Tuyệt vời!

Linh Nhi lại nhanh chóng đứng lên đến chỗ những đứa trẻ khác để xin ăn ké. Vợ chồng chú Giang buồn cười nhìn cô gái đáng yêu đi ăn dạo. Linh Nhi rất vui và hạnh phúc, hôm nay chính là một ngày tràn đầy niềm vui của cô.

Kết thúc bữa ăn, Linh Nhi no căng bụng vì đi ăn chực sấp nhỏ thành công. Trong lúc những đứa trẻ đang chơi đùa với nhau, cô lén lút kéo chiếc hộp đen chứa đựng bất ngờ đến giữa phòng.

Cô ho lên một tiếng gây sự chú ý của đám trẻ.

_ E hèm! Hôm nay chị có quà tặng cho các em đây!

Đám trẻ vây quanh Linh Nhi, mở to mắt trông chờ điều kì diệu. Linh Nhi ngồi xuống, chậm rãi mở chiếc hộp đen khiến bọn trẻ hồi hộp.

Khi chiếc hộp được mở ra hoàn toàn, đám trẻ choáng ngộp với những trang sức đáng yêu nhỏ nhắn sáng rực dưới ánh đèn. Nào là vòng tay, dây chuyền, lắc tay, cài tóc,... Những thứ này còn chưa là gì với những kiểu dáng của những món đồ này.

_ Oa! Công chúa!

_ Nhìn kìa, Batman!

_ Nàng tiên cá!

Những đứa trẻ nhận ra đây là những kiểu dáng mà chúng đã tự thiết kế. Chúng nhanh chóng xếp hàng để được Linh Nhi đeo trang sức lên người. Nhận món quà trên tay, nụ cười rực rỡ chớm nở trên vòm miệng nhỏ bé.

Linh Nhi nhìn lũ trẻ thích thú khoe quà với nhau mà vui lây. Cô đến gần cô chú Giang đang ẵm đứa bé sáu tháng tuổi, đeo lên tay em bé một chiếc vòng bạc trơn.

_ Cho bé Hòa nè.

Nó mở miệng cười toe toét, Linh Nhi bế nó trên tay nâng niu càng làm nó lắc mạnh tay vì thích.

_ Thật tiếc khi Thành không ở cùng chúng ta nhỉ? - Vợ chồng chú Giang tiếc nuối.

_ Vâng.

Linh Nhi mỉm cười gật đầu. Cô cũng tò không biết hiện tại Cố Phong Thành đang làm gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.