Bốn giờ đúng, ở một căn biệt thự to lớn. Trong một căn phòng rộng rãi, có hai cô gái xinh đẹp đang ôm nhau ngủ rất mê say.
Bỗng có tiếng điện thoại vang lên đánh thức một trong số họ. Linh Nhi mơ hồ cầm điện thoại, đến tên người gọi cũng không nhìn rõ.
_ Alo...
_ Em đang ngủ sao?
Linh Nhi nghe giọng nói quen thuộc liền to mở hai mắt, ngồi bật dậy.
_ Anh... Anh Thành?
_ Sao lại giật mình rồi? - Cố Phong Thành khẽ cười.
Linh Nhi đỏ mặt.
_ Anh gọi em có gì không?
"Anh ấy nghe giọng ngái ngủ của mình rồi, xấu hổ quá đi!"
_ Anh có gửi quà đến cho em và bạn đó, họ đang đợi ngoài cổng.
Linh Nhi khẩn trương.
_ Dạ! Em ra lấy ngay, cảm ơn anh Thành!
Cố Phong Thành sau khi bị Linh Nhi tắt điện thoại đột ngột liền mỉm cười.
_ "Dạ" sao? Em đúng là dễ thương hết nói nổi.
Linh Nhi nhận được hai túi đồ to tướng, bên trong mỗi túi có hai chiếc hộp lớn và nhỏ.
Tuyết Kì nghe tiếng động cũng lờ mờ ngồi dậy, ngáp ngắn ngáp dài.
_ Gì mà to vậy Linh Nhi?
_ Mình không biết, anh Thành bảo là gửi cho hai chúng ta.
Tuyết Kì nhướn mày bò tới, nhìn chiếc túi có ghi tên mình. Cô khó hiểu, Cố Phong Thành gửi đồ cho Linh Nhi thì thôi chứ gửi cho cô để làm gì?
Linh Nhi mở chiếc hộp to ra thì bất ngờ với chiếc đầm công chúa trễ vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-song-sinh/2737799/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.