Gia Thu Dạ nhân lúc cuối tuần mà nghỉ ngơi, cô định bụng sẽ bỏ qua hết công việc mà tập trung vào việc ngủ và nghỉ mặc dù vẫn còn một đống việc phải làm.
_ Dạ! Hơn mười giờ rồi mà còn ngủ hả con?
Hôm qua Gia Thu Dạ dành thời gian quý báu để cày bộ phim mà cô thích. Phải xem đến hơn bốn giờ sáng, lúc điện thoại đã hết pin cô mới lò mò đi ngủ. Thế mà nằm trằn trọc đến gần sáu giờ sáng mới ngủ được.
_ Mẹ ơi... cho con ngủ xíu nữa đi mà!
_ Lớn rồi bộ còn con nít hả con?
Bà Gia bước vào phòng cô gái, thấy con gái lười biếng cứ nằm cuộn tròn trong chăn giữa căn phòng tối đen liền không kiềm được mà phải nói vài tiếng.
_ Dậy đi, hôm qua thức đến mấy giờ mới chịu ngủ hả?
Gia Thu Dạ không muốn trả lời, cô im thin thít nhắm mắt ngủ. Bà Gia chán nản.
_ Giờ có dậy không hả?
_ Có... Mà chưa tới giờ dậy của con. - Gia Thu Dạ lờ mờ mở mắt, năn nỉ. - Mẹ ơi, cho con ngủ tới hai giờ chiều đi mẹ.
_ Giờ đó dậy thì mua đồ giúp mẹ nghe chưa?
Gia Thu Dạ mừng rỡ, giơ cao tay xếp thành hình trái tim.
_ Yêu mẹ.
Rồi cô trở người tiếp tục ngủ sâu. Bà Gia cũng xuống bếp cất đồ ăn vào tủ lạnh.
Hai giờ chiều, Gia Thu Dạ từ từ ngồi dậy vì âm thanh báo thức vang lên. Cô ngáp ngắn ngáp dài, vươn vai, vặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-song-sinh/2737787/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.