Linh Nhi cảm thấy trong đầu mình bây giờ là một mớ hỗn độn, cô lắc đầu để trấn tĩnh bản thân.
_ Con đi phơi đồ đây...
Cô lấy áo của Tinh Khang và mình ra treo trước sân, cũng may trời còn sớm nên nắng chiều vẫn còn. Trong lúc đợi đồ khô, Linh Nhi đi lên phòng để làm bài tập.
Đáng lẽ phải nhớ lấy đồ vào nhà trước khi trời tối nhưng Linh Nhi lại quên mất, và thế lại cô lại để hai chiếc áo ở ngoài sân cho đến tận sáng.
_ Đâu rồi? - Linh Nhi xuống nhà để lấy áo nhưng trên sào chỉ còn mỗi áo của mình.
Cô chạy khắp sân để tìm nhưng vẫn không thấy. Đến khi sắp trễ giờ cô mới chạy về phòng để chuẩn bị đi học nhưng lại thấy Linh An bước ra khỏi phòng, trên tay là áo của Tinh Khang.
_ Đưa áo đây.
Linh An lắc đầu, ôm áo vào người, tỏ vẻ sợ sệt.
_ Áo này của Tinh Khang mà...
_ Tôi bảo đưa đây! - Linh Nhi gằn giọng, trừng mắt với Linh An.
Linh An lùi lại vài bước, lo lắng cất lời.
_ Tại sao cậu lại có áo của cậu ấy...?
_ Không phải chuyện của cô. - Cô tiến tới gần sát Linh An. - Trả lại đây, áo của cậu ta cũng là áo của tôi!
Không để Linh An phản ứng, cô đã mạnh tay giật lấy áo rồi đi về phòng, ném chiếc áo lên giường, tức giận:
_ Ghét thật, vừa mới giặt xong đã bị dính mùi của cô ta rồi!
Cô hậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-song-sinh/2737769/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.