_ Hắt xì! Chậc... Lạnh quá!
Tinh Khang đang đứng đợi một người giữa trời lạnh vào đúng năm giờ. Đáng lẽ giờ này cậu phải ở nhà ngủ trên chiếc giường êm ấm và đắp mền để tận hưởng ngày nghỉ quý giá.
Cậu cũng chẳng muốn đi ra ngoài vào thời tiết lạnh giá vào buổi sớm vì nó rất là phiền. Nhưng mà...
_ Đến rồi hả? May cho cậu khi tới đúng giờ.
Cậu nhìn cô gái xinh đẹp cột tóc đuôi ngựa đang đi đến. Trên người cô mặc trang phục ấm áp, duy chỉ có chiếc quần là ngắn ngang đùi, dù vậy cô vẫn có đôi vớ dài bằng len cao hơn đầu gối để giữ ấm.
Tinh Khang thấy Linh Nhi mặc trang phục thường ngày lại thấy...
"Dễ thương dữ vậy...?"
Cậu im lặng nhìn ngắm cô gái đối diện mà bỏ qua cả lời nói kiêu ngạo của cô lúc nãy.
Linh Nhi hất tóc nhìn cậu, nhếch môi.
_ Lạnh đến thế sao?
_ Còn phải hỏi? - Tinh Khang lên giọng. - Thách cậu cởi áo khoác ra rồi đứng đợi như tôi đấy!
Cô hừ lạnh nhìn tên yếu đuối đang ôm người, lấy trong túi ra chiếc áo khoác của Tinh Khang, đưa đến trước mặt cậu.
_ Trả cho cậu. - Linh Nhi hất cằm. - Tốt nhất là cậu nên mặc vào bây giờ đi để thấy áo khoác có giá trị như thế nào.
Tinh Khang nghiến răng vì cô gái bội bạc, giật lấy áo của mình rồi khoác lên người.
"Nhỏ này hết dễ thương rồi!"
_ Thế thôi, tôi về đây.
Linh Nhi vẫy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-song-sinh/2737763/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.