Tuyết Kì vừa về nhà, cô đang rất vui và cũng rất ngại ngùng. Cô vui vì Hàn Vũ đã xuất hiện để giúp mình và ngại ngùng vì đã chủ động để Hàn Vũ hôn mình.
_ Waa! Mình và cậu ấy hôn rồi! - Cô đỏ mặt. - Hơn nữa... còn rất là, rất là...
Cô nhớ đến cảm giác Hàn Vũ đã mút lấy lưỡi và môi của mình, nụ hôn sâu tuy khó thở nhưng lại thúc đẩy cảm xúc của hai người.
_ Rất là mãnh liệt...
Tuyết Kì cầm khỉ bông trên tay, cô đứng lên đi lòng vòng quanh phòng.
_ Cậu ấy đã giúp mình rất nhiều lần rồi, mình cũng nên tặng gì đó cho Hàn Vũ để cảm ơn nhỉ? Nhưng mà tặng gì đây...?
Cô chợt nhớ đến Tinh Khang, cậu cũng là con trai nên hỏi nhờ giúp đỡ sẽ tốt hơn.
_ Tinh Khang!
_ Tuyết Kì!
Cô vừa mở cửa thì Tinh Khang cũng chạy lên, đứng ngay trước mặt.
_ Chị, cứu bồ! Nguy cấp lắm!
_ Chuyện gì?
_ Có cách nào để giải thích cho một người biết rằng mình không thích người khác không?
Tuyết Kì nhíu mày khó hiểu, em trai cô đang hỏi cái quái gì vậy?
_ À... Vậy bây giờ lại bị hiểu lầm là thích Linh An sao?
Tinh Khang tủi thân gật đầu.
_ Mệt mày quá! Lần trước cũng bị bây giờ cũng bị, chừng nào mới hết đây?
_ Tuyết Kì! Em khóc bây giờ! - Cậu ôm chầm lấy cô cầu mong sự giúp đỡ.
Tuyết Kì thở dài nhìn người đang ôm mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-song-sinh/2737745/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.