Sáng sớm: Cộc cộc
- Ưm, ai vậy? Nó còn chưa tỉnh ngủ, vẫn muốn ngủ tiếp nhưng vẫn cố dậy và ra mở cửa.Phải nói làm sao đây, nó đang đứng bất thần , không, bị hóa đá thì đúng hơn, trước mặt nó chính là hắn, cái tia chớp lạnh như băng ấy
- Cậu … cậu …lên đây làm gì … Hơ … hơ? Nó xanh mặt hỏi
- Cậu còn định ngủ tới bao giờ? Hắn lạnh lùng hỏi nó
- Ơ, giờ mới chưa 7 giờ mà
- Đi học, hắn nói
- Nhưng ……..
- SÂM! Chưa nói hết thì hắn đã đóng sầm cửa lại
- Tôi sẽ xuống nhà đợi cậu, mau thay quần áo và vệ sinh cá nhân đi
- …………( nó)
5 phút sau, nó đi xuống nhà với bộ váy màu vàng vô cùng dễ thương
- …….. ( nó)
- Xong rồi à? Hắn đang ngồi ở ghế lên tiếng
- Ừm … nó gật đầu
- Cầm lấy. Hắn vứt balo của hắn cho nó
- Sao thế?
- Mang tới trường cho tôi đi, hắn nói nhưng vẫn giữ khuôn mặt lạnh
- Ơ, tại sao? Nó hỏi nhỏ
- Cậu phải nghe lời tôi nói chứ! Cam kết rồi mà, mới hôm qua, tờ giấy vẫn còn đây! Cậu là cún, còn tôi là chủ! OK? Hắn còn lôi cả tiếng anh ra nói với nó
- Chứ không phải chỉ cần đi dạo với cậu mỗi buổi sáng sao?
- …… hắn đưa một ánh mắt sát khí nhìn nó. Cậu nghĩ cậu là cún cưng à?
- À.. không có, nó sợ hãi cúi đầu
- Vậy thì đi
Píp, cánh cổng tự mở đường cho cậu thiếu gia
Nó nhìn quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-sieu-dang-yeu-cua-hotboy-lanh-lung-va-co-nang-ngoc-nghech/55207/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.