Hắn đi vào trong phòng, ném cặp sách qua một bên rồi nằm dài trên giường, rồi lại ngồi lên, lấy giấy ra viết, viết rất dài
Sáng hôm sau, nó ngủ dậy, còn rất mệt mỏi vì đêm qua nó thức khuya chờ mẹ rồi cùng ngủ. Nó chải lại tóc, vệ sinh cá nhân rồi mặc quần áo tới trường
Dưới tầng 1 ( nhà ăn)
- Cô Thu ơi ( tên một người giúp việc nhà hắn)
Mẹ nó đang giặt quần áo vội chạy ra
- Có chuyện gì vậy ạ?
- Tôi đâu có gọi cô, Thu đâu?
- Dạ, cô ấy có việc phải về dưới quê rồi ạ
- Vậy còn mấy người kia nữa?
- Họ đều có việc đi từ sớm rồi ạ
- Hừ, họ đã xin phép tôi chưa nhỉ?
- Ơ, dạ, sáng nay tôi sẽ lo hết, bà cứ nói việc đi ạ
- Dược rồi, cô hãy làm việc này, … việc này …bà nói một loạt làm mẹ nó ghi không kịp
- Được ạ
Nó đã xuống tới nơi
- Mẹ, con đi học
- Ừ, học tốt, mẹ nó xoa đầu
- Vâng
Nó nói rồi quay sang bà chủ
- Con đi học đây ạ
- Ừ, chúc con học tốt! Bà nói mà không thèm nhìn nó
Nó vừa bước chân ra cánh cổng thượng hạng to đùng thì
- Ôi, con trai cưng của mẹ, mau vào ăn sáng đi
- Con không đói, nghe là biết tiếng của hắn, lạnh lùng, băng giá
- Con lạnh lùng với ai thì được nhưng với mẹ thì đó là một lỗi lầm đấy hiểu chưa? Mẹ hắn bực với tính cách của hắn. Nhưng chưa kịp nói hết câu thì hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-sieu-dang-yeu-cua-hotboy-lanh-lung-va-co-nang-ngoc-nghech/55205/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.