Nó đi lên trên tầng, leo mãi leo mãi tới tầng thứ 14 thì đứng thở hồng hộc. Gặp một nhân viên đi ra, nó hỏi:
- A, xin lỗi, phòng làm việc việc của Thiên Tùng …. À Tổng giám đốc ở đâu ạ?
- Cô là ai? Người ấy hỏi
- Tôi? Lài ai sao? À thì …. Cũng có thể gọi là quen thân một chút!
- Phòng của tổng giám đốc đi thêm 3 tầng nữa là tới
- Vậy sao? Vậy tạm biệt nhé!
- Khoan! Nhưng nếu cô không phải người có chức quyền cao thì không được phép gặp ngài đâu!
- Nhưng ….. tôi có chuyện quan trọng lắm đó!
- Xin lỗi, tôi đã nói không là không! Mong cô đi về cho, chúng tôi sắp có một cuộc họp, tôi sắp trễ giờ rồi!
- Quan trọng thật mà, liên quan tới tính mạng con người đó! Cho tôi lên trên đi mà!
- Tôi đã nói không được mà! BẢO VỆ! BẢO VỆ! Người ấy hét lên
Một người bảo vệ bước tới …….
- Mau! Đem nhốt cô ta vào!
- Dạ vâng ạ
Bảo vệ tới kéo tay nó đi
- Á, sao lại nhốt tôi chứ! Mau bỏ ra! Đau tay lắm đó!
- Này! Này!
- Mau bỏ ra! Nó vùng vẫy!
Nhưng cuối cùng vẫn bị nhốt vào trong một phòng tối thui, không có oxi để thở
- Cứu với! Cứu với! Sao các người bắt người quá đáng vậy?
- Mở cửa ra! Mở ra!
Nó gào thét nhưng không ai nghe thấy cả
Thật trớ trêu, vừa lúc nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-sieu-dang-yeu-cua-hotboy-lanh-lung-va-co-nang-ngoc-nghech/3239457/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.