Sáng hôm sau, nó tỉnh dậy, mấp máy môi gọi: chị mai mai
Nhưng rồi nhận ra rằng mình không phải đang ở nhà cũ, một luồng điện chạy qua người nó đánh xẹt, nó bật dậy, đi vệ sinh cá nhân. Lau đi đôi mắt sưng mọng vì khóc nhiều.
Bước xuống nhà, thấy hắn, nó làm như không nhìn thấy gì, lảng đi.
- Ơ, mọi người đâu hết rồi!
- Không có ai đâu, tôi cho họ nghỉ việc rồi
- Sao cơ?
- Cô lại đây đi!
- ……nó lẳng lặng bước tới
- Tôi đã cho họ về, từ nay chỉ có cô và tôi sống ở đây thôi! Cô sẽ phải làm giúp việc riêng cho tôi!
- Hả?
- Đừng cãi nữa, tôi không rảnh, mỗi buổi sáng, cô phải dậy từ 6 giờ, phải lau nhà, quét nhà, lau cửa kính, làm sao để không còn một hạt bụi nào, thêm nữa, cô phải nấu ăn cho tôi, khi nào tôi đi ngủ cô mới được ngừng việc biết chưa!
Nó nghe hết rồi quay phắt người đi.
Nó lặng lẽ lên phòng, thu dọn quần áo, xếp hết vào vali rồi khó khăn vác xuống nhà.
- Cậu ấy coi mình là gì chứ! Làm giúp việc riêng sao? Không đâu! Tìm về chỗ chị mai mai thôi!
Hắn nhìn nó đi, không chút cảm xúc, thản nhiên bật tivi lên nghe nhạc
- Tôi khuyên cô đừng đi, rồi cô sẽ phải hối hận đấy! Hắn nói mắt vẫn dán vào tivi, miệng vẫn hát theo điệu nhạc.
- Gì cơ? Mình sẽ tới chỗ chị mai mai, cậu sẽ không có cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-sieu-dang-yeu-cua-hotboy-lanh-lung-va-co-nang-ngoc-nghech/3239441/chuong-72.html