Thả mình ra, thả ra! Nó đập cửa
- Thả mình ra đi mà, mình hứa sẽ không ăn đêm như vậy nữa!
- Này! Có ai ngoài đó không?
- Cứu với!
Nó gào thét mãi một hồi nhưng chẳng có ai đáp trả, đành lẳng lặng quay vào, cả một căn phòng rộng lớn là thế mà chỉ có mình nó ngồi đó, trên chiếc giường màu nâu trắng đó. Cái bụng nó đã êm hơn được một chút, nhưng nỗi sợ hãi đang dần vây quanh, căn phòng đã bị khóa kín, nó sẽ một mình, vâng, một mình trong 3 ngày.
- Ưm, kệ đi, trước tiên cứ phải ngủ đã! Nó ngừng tự mình làm mình sợ hãi rồi trùm chăn đi ngủ.
10 tiếng sau:
- Líu líu lo lo ~ tiếng chim hót vang động ngoài vườn của căn biệt thự làm nó bừng tỉnh.
Nó ngồi dậy và nhận ra rằng trời đã sáng. Cái bụng thì đang đánh trống ầm ầm. Nó khó khăn bước xuống giường, cả cơ thể dường như nặng trĩu:
- Vẫn khóa sao? Nó đập cửa
- Tít tít, tiếng thẻ quẹt mã phòng reo lên
- CỐP! Cánh cửa sắt bạc mở đột ngột khiến nó không kịp tránh, đầu đâm cộp một phát sưng phù
- Ui da ~ nó xoa xoa
- Xin lỗi, đây là bữa sáng của cô! Gia nhân trong nhà của hắn nói
- Ôi hay quá! Có đồ ăn rồi! Nó reo lên, quên luôn cả đau
- Chúc cô ngon miệng
- Cảm ơn na ~
Cánh cửa lại được khóa kín, nó ngồi vào bàn kê cạnh giường thưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-sieu-dang-yeu-cua-hotboy-lanh-lung-va-co-nang-ngoc-nghech/3239438/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.