Vừa trao điện thoại cho nó xong thì hắn tới.
9 giờ 30:
- Bye, tôi phải về đây!
- Ừ bye! Hẹn gặp lại nhé!
- Đợi mình với!
Nó định chạy theo hắn thì Ken giữ tay nó lại, và …nháy mắt, nó gật đầu cười: có gì về mình sẽ nhắn cho cậu! Nó trả lời và cười: được
- Thiên Tùng, cậu đi nhanh vậy? Cậu luôn bỏ rơi mình trên mọi chặng đường! Tiếng trái tim nó thổn thức
Về tới nhà, nó có chúc hắn ngủ ngon nhưng hắn không đáp lại, nó lặng lẽ đi lên phòng.
TING ( tiếng báo hiệu có tin nhắn),là của Ken, nó mở ra đọc: “ cậu về tới nhà chưa? “ nó nhắn lại: ‘ mình về rồi “
Mình sẽ viết tin nhắn theo kiểu đối thoại nhé!
- Ngày mai mình sẽ tới nhà Thiên Tùng, mình có cách rồi!
- Cách gì vậy?
- Cậu cứ yên tâm, mình đã hứa sẽ giúp cậu thì phải làm tròn trách nhiệm chứ!
- Cảm ơn cậu, cậu tốt quá!
- Hi, có gì đâu! Nhưng cậu phải nghe theo lời hướng dẫn của mình nghe chưa?
- Ừ, mình hứa
- Oáp ~ buồn ngủ quá! Mình đi ngủ đây! Ngày mai sau giờ học hẹn cậu ở con sông sau trường.
- Ừ, ngủ ngon
- Ngủ ngon ~
Nó nhắm mắt ~
Sáng hôm sau, nó tỉnh dậy, bước khỏi giường làm vê sinh cá nhân, gần tới phòng hắn thì nghe thấy tiếng mẹ hắn:
- Con đừng chối nữa! Lần trước cũng đã như vậy rồi!
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-sieu-dang-yeu-cua-hotboy-lanh-lung-va-co-nang-ngoc-nghech/3239382/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.