Ngày xưa, thiên địa chia ra làm 3 giới.
Thượng giới, hạ giới và ma giới. Cả 3 giới chung sống hòa thuận, nước sông ko phạm nước giếng. Cứ như vậy trời đất dung hòa, thiên địa bình ổn cho đến mãi về sau.
Một ngày đẹp trời trên thượng giới.
Ở ngay chính điện linh tiêu, ngọc hoàng ngồi trển trệ trên ngai vàng vừa ngắm nhìn giang sơn, vừa ung dung thưởng thức trà, xunh quanh là những nàng tiên nữ xinh đẹp người cầm quạt người cầm lộng và thái thượng lão quân đứng như tượng bên cạnh Ngọc hoàng khung cảnh thật trang nghiêm.
- Thái thượng lão quân khanh có thấy quá yên tĩnh ko?
TTLQ kính cẩn cúi đầu.
- Vâng thưa ngọc hoàng! Điều đó chứng tỏ mọi thứ đều yên bình ko sóng gió. Rất tốt đẹp ạ, đều là tài trí và đức độ của người đã cai trị thượng giới.
- Nhưng như vậy thì nhàm trán quá, phải chi có đều gì đó khiến mọi thứ nhốn nháo hơn, nhộn nhịp hơn thì sẽ vui hơn.
- Aaaaaaaaa cháy rồi! Aaaaaaaaaa!
Ngọc hoàng vừa dứt lời tiếng la thất thanh ko biết từ đâu vọng đến, ngụm trà trong miệng chưa kịp nuốt đã phun ra sạch sẽ.
- chuyện gì? Chuyện gì? Cháy, cháy, cháy ở đâu?
Đến cả Thái Thượng lão quân cũng rối theo được một lúc thì ba vị tiên nhân bước vào điện trong hình hài mà táo quân táo bà còn trắng hơn họ.
Hai tiên một nam một nữ đi trước có vẻ tức giận và đau khổ, một nữ đi kép nép phía sau e dè.
Ngọc hoàng và TTLQ kinh hãi nhìn họ ko nhận ra là ai.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-quan-chua-sieu-quay-va-thai-tu-dao-hoa/1204661/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.