Sáng hôm sau
Nó bị gọi dậy trong tình trạg ngái ngủ hết sức, hôm qua vì quá mệt nên nó đâm ra uể oải. Người gọi nó dậy không ai khác là chị nó – Ngọc My. Hai mắt sưng húp, nó nằm gục xuống bàn và càng muốn đâm đầu vào….gối khi nghe chị nó lải nhải.
- Còn ba ngày nữa là đến ngày Valentian rồi! Chị muốn tặng Nhật Nam một món quà nhưng không biết phải làm sao! Em phải tư vấn cho chị thôi!
- Chocolate ấy! Nó nói bừa, mắt vẫn nhắm tịt. Nó thật sự không muốn ai làm phiền vào lúc này nhưng cũng đành phải giấu nỗi thắc mắc kia sang một bên và tiếp tục câu chuyện.
- Em biết thừa chị không giỏi nấu ăn mà!
- “…………..”
- Này! Ngọc My lay lay nó
- “….z……z……z”
- Em! Ngọc My cứng họng khi nhận ra cô em của mình đã say giấc. Cũng phải thôi, bây giời chỉ là 5h30′, vì cô không ngủ được nên mới cảm thấy đã muộn thôi.
- Hay là để em dạy chị làm Chocolate nhé! Trước kia Linh có dạy em làm mà! Akêmi nói dịu dàng nhưng trong đôi mắt lại ẩn dấu một nỗi đau dồn nén.
- Vậy có làm phiền em không?
- Không sao đâu ạ! Dù gì em cũng rảnh mà!
- Umk, vậy mai ta bắt đầu nhé!
- Vâng, mai là chủ nhật mà.
- Cám ơn em trước nha, Akêmi! Ngọc My nói rồi bước ra khỏi phòng.
Khi tiếng cửa đóng “cạch” cũng là lúc hai dòng lệ từ khoé mắt Akêmi tuôn chảy:” Nhật Nam, anh sẽ rất hạnh phúc khi nhận được quà từ chị ấy đúng không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-o-truong-hoc-phap-su/1324396/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.