Vì ước mơ 8 kiếp của mình quá mãnh liệt nên gật lia gật lịa: 'Được, được, ngài muốn điều kiện gì, tôi cũng sẽ thực hiện.'
Chủ tịch Bạch nghiêm túc e hèm ra điều kiện: 'Không có gì, chỉ vài điều đơn giản thôi, bắt đầu từ bây giờ em không được xưng tôi nữa.'
'Được, tưởng gì, tôi.....aaaa à em làm được. Chỉ có vậy thôi phải không?'
'Chưa hết, không được sơ hở chút là bỏ đi mất, từ giờ em phải luôn bên cạnh ta.'
'Từ giờ em không dám nữa vì em phải làm lập trình game cho Pugsoft. Ngài yên tâm, Ạ.'- chữ Ạ... kéo dài
'Tối nào em cũng phải ngủ cùng ta. Đi đâu cũng phải báo, đi đâu thì tối cũng phải về ôm ta ngủ.'
'Hả???? Sao giống ở tù quá vậy?'- Thẩm Diệu trợn mắt lên giãy nãy.
'Không chịu?'- vừa hỏi lại vừa ngó lơ.
'Chịu, em chịu'- vì cái sự nghiệp lập trình game đành chịu hết.
'Okay, tốt lắm, điều cuối cùng: dù sau này được sắp xếp làm việc lập trình game cho Pugsoft thì vẫn giữ nguyên công việc trợ lý riêng này.'
'Sao được? Có phải ở tù chung thân đâu mà không có mãn hạn như thế? Đã lên chức làm lập trình game thì phải hết làm trợ lý chứ?'- phản đối kịch liệt.
'Không hài lòng thì thương lượng thất bại. Em có thể đi nếu muốn.'
Ức, bức xúc muốn bỏ đi cho bõ tức nhưng là việc lập trình game cho Pugsoft đó, cậu nghĩ ngợi, cậu nuốt ực cục tức quyết định: 'Được, theo ý ngài. Em bắt đầu công việc trợ lý riêng ngay bây giờ Ạaaaaa....'- chữ Ạ kéo dài có chút nham hiểm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-nha-bach-gia/1323486/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.