Chủ tịch Bạch lo lắng đi rất nhanh vào gặp ông chủ nhà nghỉ hỏi han tình hình rồi đi nhanh lên phòng nghỉ trên tầng 1.
'Nóng quá, sốt cao rồi. Cậu bị đau ở đâu?'
'Đau bụng, chỉ đau bụng thôi. Không sao hết, ngài về đi.'
'Không sao gì mà không sao. Sốt cao như vầy còn nôn ra máu nữa, để ta đưa cậu đi viện.'
'Không cần, đã nói không sao mà.'
Mặc kệ Thẩm Diệu đẩy tay mình ra vùng vằng không chịu đi viện, chủ tịch Bạch vẫn kiên quyết tóm người cậu định bồng ra xe đi viện: 'Cậu đừng có cứng đầu nữa được không? Nghe lời chút đi.'
Thẩm Diệu dùng hết sức đẩy mạnh người đối phương té luôn ra sàn nhà: 'TÔI ĐÃ NÓI MẶC KỆ TÔI MÀ'
Đẩy cũng đẩy rồi, hét cũng hét rồi, Thẩm Diệu ôm bụng nằm im cố chịu đựng cơn đau. Cậu nằm im chịu đựng một lúc thì liếc nhìn người vẫn còn nằm im trên sàn: 'Ngài về đi, mệt thì về ngủ đi, nằm đó làm gì?'
(.......)- người vẫn nằm im không phản ứng.
'Này, ngài dậy đi, thấy mệt thì về nhà ngủ đi.' 'Này' ......
Gọi mãi, kêu mãi mà người nằm đó vẫn không phản ứng làm cậu xót ruột: 'Này, giỡn vậy không có vui đâu đó. Bụng tôi đang đau lắm, không rảnh đâu mà giỡn với ngài. Ngồi dậy đi mà.'
Tiểu đường nặng phải dùng thứ này để ổn định đường huyết tại nhà
Gluzabet
Adskeeper
Cảm thấy có gì đó không ổn, lo lắng, hết kiên nhẫn gọi nên Thẩm Diệu ôm bụng bò lại gần người nằm úp trên sàn kiểm tra. Nhận ra bộ đồ bệnh nhân, khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-nha-bach-gia/1323478/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.