Tại sao không mở miệng được chứ?
Lúc này hẳn là nên nói gì đó, nhưng mà ta thật sự không biết phải nói cái gì, liền hai mắt cũng nhắm tịt lại, không dám nhìn người trước mặt.
Hình như tổng giám đốc đang nhìn ta, có vẻ rất khó xử.
Trong đầu ta chợt oanh một phát, bỗng dưng toát ra rất nhiều ý nghĩ, trong lòng thật khó chịu, ta nói: “Ta biết hôm qua là vì ngươi uống say chúng ta đều là người lớn cả đùa một chút cũng chẳng có gì mà.”
Nói xong liền nhắm tịt mắt lại.
“Đùa? Đùa cái gì?”
“A?” Ta lập tức mở mắt lên, thấy tổng giám đốc đang nhíu mày thật chặt, đôi môi mỏng mím lại.
Tổng giám đốc có một đôi môi đường nét rất đẹp, tối qua hắn đã dùng chính đôi môi kia để…
Mặt của ta càng nóng thêm, ta kinh hoảng nhìn hắn, không biết làm sao cho phải.
“Hôm qua ngươi nói giờ không giữ lời sao?”
“A?”
“Ngươi đã nói là muốn cùng ta ở chung.” Hắn hạ ánh mắt, hình như hơi xấu hổ.
Hắn nhớ rõ? Không phải trong sách đều nói trong tình huống này thì cái người say xỉn kia qua hôm sau đều không nhớ được gì, đứng dậy mặc quần áo để lại tiền ở đầu giường rồi nghênh ngang rời đi sao.
Ta mơ màng nghĩ ngợi, bỗng dưng cảm thấy có một cái gì đó vừa nóng vừa cứng đang cọ vào đùi ta.
Ta sửng sốt, thấy được hai tai tổng giám đốc đỏ ửng lên rồi.
Toàn thân ta cũng nóng lên, sáng sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-nguoi-qua-duong-giap/2285012/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.