Một lúc sau, Lăng Hiểu mới từ trong bồn tắm đứng lên. Thân thể gần như hư thoát khiến cô không thể đứng thẳng. Từ trưa hôm qua, cô chưa từng ăn cơm, chưa từng uống một ngụm nước, vừa nãy té mạnh như vậy cũng khiến thân thể cô bị thương vài chỗ. Cánh tay trầy da, máu vừa mới ngừng, hiện tại chính là da thịt trắng bệch không chút huyết sắc.
Dùng nước lạnh rửa mặt, khiến bản thân tận lực không nghĩ đến chuyện đau lòng vừa rồi, tận lực khiến bản thân tê liệt tâm trí, mặc áo ngủ, xoa xoa mắt đầy tơ máu, sau đó ngẩng đầu đi ra ngoài.
Lam Vũ ngồi trên sofa oán giận mà nhìn chằm chằm chén canh gừng.
"Uống canh gừng đi." Khẩu khí Lam Vũ như có mùi thuốc súng.
Lăng Hiểu ngồi xuống đối diện nàng, nghe lời đem canh gừng uống hết.
Lam Vũ nhìn thẳng cô, hạ giọng, nhưng trong lời nói vẫn mang theo mùi thuốc súng, "Em biết hôm nay là em không đúng, em đã hứa sẽ ở bên chị. Thế nhưng, em hôm nay làm vậy cũng là có nguyên nhân. Andy Vi Áo Đinh ngày mai sẽ về nước, em nếu như không đi, bỏ qua cơ hội lần này em sẽ hối hận cả đời."
"Vũ đạo là linh hồn của em sao?" Lăng Hiểu hỏi, cô nhớ tới lời nói của Thi Kỳ Lệ, nhớ tới phong thái của nàng ở trên sàn nhảy.
"Cho là vậy đi." Lam Vũ đáp, "Em yêu khiêu vũ, trên sàn nhảy, trên sân khấu, trong mỗi khúc vũ đạo, em đều có thể cảm nhận được sinh mệnh bản thân đang bay cao, cảm thấy máu trong người sôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-ngan-nam-giua-soi-va-ho-ly/1418819/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.