Chương trước
Chương sau
Nghe những lời mà Trần Hùng nói Phi Vũ như sốc nặng liền lập tức lớn tiếng nói
- Chẳng lẽ anh … anh muốn cùng cô ta nuôi 2 đứa trẻ đó
- Đúng ( Trần Hùng thẳng thắn trả lời)
Phi Vũ nghe xong ko nói gì nữa cũng bỏ đi
Phi Vũ trở về nhà kể lại chuyện này cho mẹ nghe Hàn Lâm Nhi nói
- Ko ngờ Trần Hùng lại trả lời như vậy con yên tâm đi nếu ra tay từ chỗ Trần Hùng ko đc thì chúng ta sẽ ra tay từ chỗ mẹ của nó dù gì cũng chẳng có người mẹ nào muốn con mình nuôi con của người khác
Nghĩ là làm hôm sau Hàn Lâm Nhi đến gặp mẹ Trần Hùng sau khi nói chuyện mấy câu thì bà ta nói
- Ko biết Trần Hùng đã dẫn bạn gái về chưa ạ
- Chưa thằng bé đó cứ nói nó bận hoài à ( Mẹ Trần Hùng trả lời)
- Tại tôi biết là bạn gái của Trần Hùng có 2 đứa con rồi mà Trần Hùng cũng biết nữa ko biết đã nói cho chị chưa ( Hàn Lâm nói)
Mẹ của Trần Hùng nghe đến đây thì có hơi bất ngờ đặt chén trà đang cầm trên tay xuống bàn nhưng thứ mà bà ấy lo ko phải việc 2 đứa trẻ kia là con ai mà lo Đỗ Phương nuôi 2 đứa trẻ đó như thế nào, sau một lúc hơi thất thần thì bà ấy nói với Hàn Lâm Nhi
- Cảm ơn chị đã cho tôi biết tin này thằng bé này tệ thiệt lại ko nói cho tôi biết
- Ko có gì đâu chị chỉ sợ Trần Hùng ko thức tỉnh chị nên khuyên cậu ấy ( Hàn Lâm Nhi nói)
- Tôi cũng ko muốn xen vào chuyện của tụi nhỏ nếu Trần Hùng chấp nhận 2 đứa trẻ đó thì cũng có lí do của nó với lại nếu như vậy thì về nhà tôi có cháu luôn rồi ko cần chờ nữa ( Mẹ Trần Hùng nói như vậy)
Hàn Lâm Nhi ko ngờ mẹ của Trần Hùng có thể nói bình thản như vậy nên tức giận bỏ về
Sau khi Hàn Lâm Nhi đi mẹ Trần Hùng ngồi trên ghế lẩm bẩm
- Trần Hùng mà đồng ý nuôi con của người khác à mà còn ko biết đó là ai? Còn con bé đó nữa nó nuôi con mấy năm nay rốt cuộc là chịu bao nhiêu cực khổ
Con về phía của 2 đứa nhỏ thì chúng đã lên tiểu học rồi hôm nay Đỗ Dũng phải ở lại trường để học thêm một lớp năng khiếu còn Đỗ Đoan thì Đỗ Minh đón về trước con Đỗ Dũng thì Đỗ Phương sẽ đón sau
Lớp năng khiếu này tan cũng khá trễ trời cũng khá tối rồi trong lúc Đỗ Dũng đang đứng ở cổng trường đợi mẹ đến đón thì cậu bé ko biết rằng đằng sau có một bóng người dùng khăn tẩm thuốc mê bịp miệng cậu ấy lại rồi đưa cậu bé này lên một chiếc xe rồi chạy đi
Chiếc xe đó vừa chạy đi thì Đỗ Phương cũng đến nơi cô nhìn ở cổng ko thấy Đỗ Dũng cô nghĩ lớp năng khiếu chưa tan nên đi vào trong lúc đang đi vào thì cô gặp giáo viên của lớp năng khiếu đó cô hỏi người giáo viên kia
- Dạ chào cô ko biết lớp năng khiếu đã tan chưa ạ
- Lớp năng khiếu tan đc một lúc rồi chị ( Người giáo viên đó trả lời)
- Thế trong lớp còn học sinh nào nữa ko cô ( Đỗ Phương hỏi)
- Ko chị ạ ( Giáo viên trả lời)
Cô vội cảm ơn cô giáo rồi nhanh chóng đi ra ngoài vừa đi cô vừa điện thoại cho Đỗ Minh cô vội hỏi
- Đỗ Minh em đón Đỗ Dũng rồi hả
- Ko chị đón mà em đã đón đâu ( Đỗ Minh trả lời)
- Vậy tức là nó vẫn chưa về nhà ( Đỗ Phương hỏi lại một lần nữa)
- Chưa mà có chuyện gì vậy chị ( Đỗ Minh hỏi)
- Vạy thì nó đi đâu chị đến trướng mà có thấy nó đâu ( Đỗ Phương vội nói)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.