Hai đứa nhỏ về nhà biết thể nào mẹ của chúng cũng sẽ nổi giận nên cứ thập thò ở ngoài cửa ko dám vào còn Đỗ Phương thì ở trong phòng khách ngồi trên chiếc ghế sopha với vẻ mặt bình thản biết 2 đứa con của mình đã về mà ko dám vào cô lên tiếng
- Về rồi thì vào đi còn đứng ở ngoài đó làm gì
Lúc này 2 đứa nhỏ mới rón rén bước vào lí nhí nói ko thành tiếng
- Tụi con chào mẹ ạ
- Hai đứa biết mình phạm lỗi gì chưa ( Đỗ Phương vẫn rất bình thản)
- Tụi con biết rồi ạ ( 2 đứa trẻ vẫn sợ hãi)
- Tại sao 2 đứa lại tự ý làm mà ko nói với mẹ ( Đỗ Phương lần này trên mặt đã có dấu hiệu của sự tức giận rồi)
Thấy mẹ như vậy 2 đứa trẻ càng sợ hãi hơn trả lời mẹ càng nhỏ
- Tại tụi con sợ là mẹ sẽ ko cho
Đỗ Minh trong nhà bếp thấy tình hình ngày càng ko tốt lúc này vội từ trong bếp chạy ra vỗ vai chị nói
- Thôi mà chị 2 đứa nó cũng biết lỗi rồi với lại chuyện đi làm người mẫu này cũng đâu phải là chuyện ko tốt
Thấy nét mặt của Đỗ Phương đã bớt căng thẳng rồi Đỗ Minh vội giục 2 đứa nhỏ
- Hai đứa còn ko mau xin lỗi mẹ đi
- Tụi con xin lỗi mẹ ạ ( Hai đứa nhỏ ngoan ngoãn làm theo lời của cô)
- Thôi đc rồi mẹ tha lỗi cho 2 đứa nhưng từ lần sau muốn làm cái gì cũng phải nói cho mẹ biết nhớ chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-mot-dem-tran-tu-xuan/164728/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.