Hôm nay cũng là 1 trong những ngày mà Trần Hùng ở lại khách sạn Xuân Quỳnh, anh ta bước đi trong sảnh khách sạn với khuôn mặt lạnh như tiền có thể nói đây có thể là con người không cảm xúc rất ít người thấy anh ta cười. Hôm nay anh ta chỉ nghỉ ở khách sạn 1 mình mà không đi cùng Trần Đạt vì Trần Đạt đang ở Nhật Bản xử lí một số băng đảng có ý chống đối. Hai anh em ngoài sở hữu công ty bất động sản ra còn là trùm mafia khét tiếng thế giới Anh rảo bước trong sảnh khách sạn bao nhiêu con mắt dõi theo anh có ánh mắt là ngưỡng mộ, có ánh mắt là đố kị nhưng anh ko quan tâm những ánh mắt như vậy anh nhìn hằng ngày thậm chí hằng giờ anh có thể nhìn thấy những anh mắt đó. Anh ta bước đi trong khách sạn làm các cô gái có mặt trong khách sạn tuy ko nói ra nhưng cũng thầm ngưỡng mộ vẻ đẹp trai của anh. Bỗng một cuộc điện thoại gọi đến là Trần Đạt anh nhấc máy đầu giây bên kia liền nói - Anh à! Em Trần Đạt đây - Ừ tình hình bên đó thế nào, nói cho anh nghe xem ( Trần Hùng lập tức đi thẳng vào vấn đề chính) - Em đã giải quyết ổn thỏa rồi anh yên tâm - Giao việc gì cho em cũng đều đc giả quyết nhanh gọn ko hổ là em trai của anh - Thôi em cúp máy đây anh nghỉ ngơi đi Cuộc gọi của 2 người chỉ vỏn vẹn trong mấy câu cũng đủ để thấy đc sự lạnh lùng của anh. Trần Hùng bước đến quầy lễ tân, cô lễ tân thấy Trần Hùng lập tức cúi đầu chào cô lễ tân là ngày đầu tiên làm việc ở đây thấy Trần Hùng tim trong lồng ngực cứ nhảy ra ngoài Trần Hùng ko thèm nhìn cô lễ tân lấy một cái lạnh lùng nói - Phòng cũ Cô lễ tân mới này may mà đã đc nhắc nhở trước chứ ko cũng ko biết anh ta thường ở phòng nào - Dạ, phòng của ngài đây ạ Anh cầm lấy thẻ phòng rồi đi thẳng lên, Đỗ Phương đã bị Nguyệt Hàn bỏ thuốc kích dục nên hiện tại đã ngấm thuốc trong người đã nóng lên rồi Anh bước vào quẳng chiếc áo vét lên giường thấy có một người phụ nữ nằm trong phòng của mình chỉ đơn giản nghĩ là kẻ nào đó muốn lấy lòng mình nên là đã sắp xếp một người phụ nữ ở đây. Đỗ Phương lúc này đã ngấm thuốc người đã nóng rừng rực rồi nên thấy người liền ôm chầm lấy rên rỉ - G.. Giúp tôi... Kì lạ thay bị người phụ nữ này ôm mà anh chẳng có cảm giác gì là khó chịu chẳng lẽ bệnh ghét phụ nữ của anh khỏi rồi sao. Nhưng dù sao cũng là mỡ dâng miệng mèo tại sao lại không ăn anh đè cô xuống rồi hai người đã quan hệ với nhau. Sáng hôm sau cô sớm nhưng người rất đau toàn thân rã rời trên người còn vết tích của trận mây mưa tối qua bên cạnh chỉ thấy một xấp tiền bên cạnh, cô là người thông minh nên lập tức hiểu ra chuyện gì cô chạy xuống quầy lễ tân hỏi - Vị khách ở phòng 1212 là ai? - Chẳng phải cô yêu cầu dịch vụ đặc biệt sao - Tôi không yêu cầu bất cứ dịch vụ gì cả Lúc này quản lí khách sạn đi ngang qua nghe thấy số phòng là 1212 liền hiểu ra chuyện gì và chỉ chờ cô đi khỏi liền ra lệnh bảo mật thông tin này và lập tức đuổi việc cô lễ tân vì tội thất trách Cô lết bộ về nhà Nguyệt Hàn trong lòng tự dằn vặt mình vì cô đã có một người bạn trai rồi cô thấy có lỗi với bạn trai mình rất nhiều. Cô về đến nhà Nguyệt Hàn thì thấy một đôi giày nam ở đấy cô liền nhận ra ngay là đôi giày này là của ai cô chạy vào trong phòng của Nguyệt Hàn thầy Nguyệt Hàn và một người đàn ông nữa đang ôm nhau ngủ trên giường
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]