Chào đón một buổi sáng đầy bão tố. Cậu càng nghĩ càng thấy nóng mặt và xấu hổ, buổi sáng dậy chỉ muốn đào đại ở đâu đó một cái hố rồi chạy trốn thôi...
"Haiz..."
Choi In Seop đứng dựa vào cột thở dài thườn thượt.
Hôm nay cậu lại! Thức dậy ở nhà của Lee Woo Yeon, đến giờ thì cậu đã quen cửa quen nẻo vừa tắm rửa trong nhà tắm vừa nghĩ rằng không biết tại sao mình lại như thế. Choi In Seop nếm sự xấu hổ nhiều đến mức muốn trướng cả bụng lên rồi.
Tắm xong thì ăn bữa sáng mà Lee Woo Yeon chuẩn bị cho, cậu cũng chẳng biết là lúc đó cậu ăn hằng mũi hay bằng miệng nữa. Dù sao thì vẫn còn may mắn là hôm nay không có lịch trình nào diễn ra sớm hết.
Vì cuộc họp quảng cáo lúc 11 giờ sáng nên họ phải tới Yeoui-do, Choi In Seop vừa đứng ở bãi đậu xe chờ Lee Woo Yeon vừa không ngừng than ngắn thở dài.
Cậu uống rượu, xong đi vệ sinh, xong gặp người đàn ông ngoại quốc, xong đi cùng anh ta, còn uống cả rượu... Aiz.
Choi In Seop vô tình nhớ đến những cảnh không nên nhớ đến, cậu nâng mu bàn tay lau lau môi mình. Cậu thầm mắng, đồ xấu xa giả vờ nuốt xuống còn miệng thì ngậm nó lại.
"Đứa bị lừa là mình đây mới ngu ngốc. Haiz."
Dù cậu có đập đầu vào cột thì những gì đã xảy ra cũng không thể nào biến mất. Mà vấn đề lớn hơn là cậu đã nhìn thấy Lee Woo Yeon bước vào phòng bar với khuôn mặt đầy tức giận, nhưng cậu lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-khong-luong-truoc/269497/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.