Từ khi biết Mạc An Nhiên có thai, Minh Uy cẩn thận lo từng chút anh không cho cô rời anh nửa bước, có phải anh lo lắng thái hoá rồi không, do lần đầu làm ba anh cũng hồi hộp, vui mừng, anh phải lo cho cô thật tốt, anh biết người mang thai tính tình thay đổi thất thường.
Hân Linh khi biết cô mang thai thì chúc mừng cô, còn mua cho cô vài chiếc đầm bầu dễ thương nữa, Mộng Hoa thì như Minh Uy cũng chăm từng li từng tí, cô chủ mình giờ được hạnh phúc không còn buồn hay âu lo phiền muộn nữa.
Thời gian mang thai ba tháng đầu khá là khó khăn đối với cô, ăn gì cũng nôn ra hết, cô chỉ ăn được vài loại rau củ, thịt thì cũng ăn ít, trong bữa ăn đều đầy đủ món ăn dinh dưỡng cho mẹ bầu, cô phải gắng ăn từng món cho có sức khoẻ, con phát triển tốt, chuyện gì tới cũng tới, cô chạy vào nhà vệ sinh nôn ra hết.
Cô muốn khóc thật to nhưng không dám, cô sợ ảnh hưởng đến con, khi nôn xong cô cũng phải ăn vài miếng lót dạ, Mộng Hoa pha cho cô li sữa dành cho người bầu, cô cầm ly sữa uống một hơi, chỉ có duy nhất sữa mẹ là cô không nghén, một điều khủng khiếp hơn nữa là khi anh gần cô thì cô liền bị nghén, đúng vậy cô nghén anh.
Minh Uy khóc ròng khi bị vợ xa lánh, hễ có mặt anh là cô nhăn nhó đuổi anh ra ngoài, bực bội quá mà, có con khổ quá, nhưng anh đợi sau ba tháng thì sẽ tốt hơn thôi, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hon-nhan/1189163/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.