Sáng sớm, Mộc Tuyết rời phòng không thấy Minh Uy đâu, cô ta xuống hỏi người làm:
- Uy đâu
Mộng Hoa chán ghét trả lời:
- Cậu chủ đi Úc rồi
Đi Úc làm gì chứ, còn không kêu cô ta theo, Mộc Tuyết trở về phòng hậm hực, cô ta sợ anh có người khác bên ngoài bỏ rơi cô ta, Mộng Hoa rất khó chịu khi thấy Mộc Tuyết sống tốt, còn cô chủ sống chết ra sao cũng chẳng hay, nhân lúc cậu chủ không ở nhà vậy Mộng Hoa ra tay vậy.
Nửa tiếng sau, Mộc Tuyết rời khỏi nhà, đi đến khu mua sắm shopping, cô ta không hề hay biết có người đi theo sau, loại ngu mà làm gì cảnh giác được, đi vào nhà vệ sinh nơi đây là góc khuất thật dễ hành động, từ phía sau người kia đánh vào sau gáy cô ta khiến cô ta ngất xỉu.
Minh Uy lúc này đi đến công ty SYD để hợp tác, như vậy anh sẽ dễ gặp Mạc Tịnh Kỳ hơn.
Hôm nay ăn mặc chỉnh tề, khuôn mặt đã có sắc hơn rất tươi tỉnh không còn vẻ ảo não chán trường nữa, thư kí còn không tin vào mắt mình nữa là, sếp mình thật khó hiểu quá đi mà. Trên xe Minh Uy cứ cười tủm tỉm một mình làm cho thư kí tưởng sếp mình bị chạm dây thần kinh.
Trước công ty SYD Minh Uy hồi hộp, anh thở phào một cái rồi chỉnh lại tư thế uy nghiêm bước vào, tiếp tân hỏi:
- Các anh tìm ai ạ
- Chủ tịch
- Có hẹn trước chưa ạ
- Đến để hợp tác
Anh nôn nóng muốn chết mà còn đứng đây trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hon-nhan/1189149/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.