Vì lạ chỗ nên tầm bốn giờ sáng cô đã lờ mờ mở mắt tỉnh dậy, An Nhiên rời khỏi giường tẩy rửa sạch sẽ rồi chọn một chiếc váy hoa trễ vai trông rất dễ thương, cô trang điểm nhè nhẹ, son môi cũng không đậm, tay trái vẫn đeo chiếc đồng hồ mà anh tặng, cô không bao giờ tháo bất kì món đồ mà anh tặng. Mộc Tuyết nghe tiếng động thì cũng thức, nhìn đồng hồ cũng gần năm giờ sáng, giọng ngái ngủ của cô ta cất lên:
- Mới năm giờ sao cô thức sớm thế
- Tôi ngủ không được, tôi đi ngắm bình minh sáng sớm
- Đợi tôi
Nói rồi Mộc Tuyết nhanh chóng xuống giường sửa soạn, năm giờ rưỡi sáng hai cô gái mỗi người một nét đẹp riêng rảo bước trên bãi cát mát lạnh, tiết trời vào buổi sáng trong lành hơi se lạnh, làn gió từ biển thổi bay những lọn tóc của cô để lộ khuôn mặt thiếu nữ xinh đẹp, thu hút, An Nhiên trải tấm thảm rồi cùng Mộc Tuyết ngồi xuống, tiếng sóng vỗ, hương vị biển nhàn nhạt toả xung quanh, rất dễ chịu và thoải mái.
Ngắm cảnh vật trước mắt, An Nhiên nghĩ về quá khứ, Minh Uy đối xử tệ với cô như thế nào nhưng lại thay đổi bất ngờ, ban đầu cô tiếp thu không được nhưng bây giờ thì khác, cô rất thích cái cảm giác được anh yêu thương, quan tâm, thậm chí nhường nhịn cô, nghĩ đến đây cô bất giác mỉm cười. Mộc Tuyết nhìn nụ cười hạnh phúc hiện trên gương mặt thiếu nữ, cô ta thấy được nụ cười đó chứa biết bao nhiêu hạnh phúc thậm chí có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hon-nhan/1189142/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.