Một tháng sau khi sinh nhật, mọi thứ đều diễn ra bình thường, Phùng Thiệu An xin nghỉ việc vài tháng để về quê chăm mẹ già đang bệnh, nhiếp ảnh được thay người khác là một cô gái xinh đẹp, cô ấy có đôi mắt to tròn, đôi môi trái tim căng mọng, khuôn mặt trái xoan trông rất quyến rũ và cô ấy rất tốt bụng. Từ khi Phùng Thiệu An nghỉ Vân Thường Hi được nhận vô làm nhiếp ảnh, cô ấy thường xuyên giúp đỡ Mạc An Nhiên, dù quen biết không lâu nhưng hai người như tri kỉ lâu ngày không gặp, lúc nghỉ trưa Thường Hi lên tiếng hỏi:
- An Nhiên, chị nghe nói em là vợ của sếp hả
Vì Vân Thường Hi lớn hơn An Nhiên hai tuổi nên xưng hô " chị em "
- Dạ phải
- Sướng ta chị cũng mong được cưới một người chồng giàu có vậy á
Mạc An Nhiên cười híp mắt đáp
- Từ lúc biết chị em không thấy trai đưa chị đi đâu
- Em thôi chọc chị đi
Hai người cất tiếng cười, kết thúc giờ làm việc Vân Thường Hi rủ mọi người đi ăn lẩu giải khoay, đến nơi là một quán nhỏ nhưng bên trong trang trí rất sang trọng, vào bàn ngồi mọi người bắt đầu gọi món, trong lúc chờ đồ ăn, có một người hỏi An Nhiên.
- An Nhiên, sao cô thư kí cứ lẽo đẽo theo chồng em hoài thế
- Cô ta mặt dày đó, kệ đi
Người kia ồ rồi cũng không hỏi gì nữa, đồ ăn lên mọi người tập trung ăn, không khí vui vẻ.
Về đến biệt thự thì không thấy Minh Uy đâu cô hỏi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hon-nhan/1189139/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.