Mạc An Nhiên khóc thầm không rơi một giọt nước mắt nào, cô đứng yên một chỗ nhìn bóng Nhậm Minh Uy đi ra xe và đi khuất dần thì cô mới bắt đầu khóc.
Cô vội lau nước mắt đi vì cô không muốn ai thấy mình khóc, cô đi vào phòng bếp, cô nhìn xung quanh cô ngạc nhiên vì phòng bếp rộng quá, còn hơn cả phòng ngủ ở nhà cô. An Nhiên bị giật mình vì tiếng của người hầu ở trong bếp kêu:
" Này đứng đó làm gì, tưởng mình là thiếu phu nhân ở đây sao "
Cô đứng im một hồi rồi cô mới trả lời:
" Tôi cưới cậu chủ các cô thì tôi phải là thiếu phu nhân rồi "
" Ha, cậu chủ nói với tôi cô chính là người hầu mới của nhà này, cô đừng mơ tưởng chức thiếu phu nhân nữa, thiếu phu nhân ở nhà này chỉ có một đó là cô Mộc Tuyết thôi" ả người hầu nói vẻ đầy khinh miệt.
Cô không trả lời cô đi tới và lục từng ngăn tủ để kiếm đồ ăn để lót dạ dày. Có một cô người hầu nhìn khá tốt bụng đưa cho cô một gói mì:
" Cho cô gói mì nè "
An Nhiên đang lục tủ thì ngưng lại quay qua nhìn cô người hầu rồi đưa tay nhận gói mì cười thân thiện:
" Cảm ơn cô, cô tên gì? "
" Tôi tên Mộng Hoa "
" Tên cô nghe hay quá "
Hai người cười nói qua lại rồi ai làm việc nấy. Cô ăn sáng xong thì trở về phòng rửa sạch miệng rồi bắt đầu đi xin việc. Ở nhà không thì cô không có tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hon-nhan/1189098/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.