Thoáng im lặng rất lâu, Lăng Hạo vẫn nhìn Hạ Đồng trân trân, đáy mắt hiện lên tia hi vọng.
Hạ Đồng không nghĩ đến Lăng Hạo lại đề nghị với mình như vậy, tâm trạng có chút phức tạp.
-Anh sẽ đưa em đi khỏi cái nơi phức tạp này.
-Em...
Hạ Đồng, mày suy nghĩ gì nữa chứ? Một tháng nữa ngừơi ta đã kết hônvới nhau, mày còn gì để lưu luyến, mày không đi cùng Lăng Hạo thì cũngđi cùng ba mày sang Los Angeles thôi.
-Ba em muốn đưa em sang Los Angeles, mà em vẫn chưa đồng ý...
Hạ Đồng đang nói, đột nhiên lại dừng, ngước ánh mắt trong veo nhìnanh, một lúc mới nói tiếp: "Em không muống sang Los Angeles, nước Pháp,vẫn là thích hợp với em hơn."
-Ý em là...
Lăng Hạo sắc mặt vui mừng không che giấu.
-Em sẽ đi cùng anh.
Hạ Đồng gật đầu kiên định.
-Haha... em đồng ý đi cùng anh... mọi người cô ấy nói sẽ sang Pháp với tôi.
Lăng Hạo thật sự rất vui mừng mà cừoi to nói lớn với mọi người, cô đồng ý có nghĩa là anh còn cơ hội. Vẫn còn cơ hội.
Mọi ngưòi trong quán cũng đôi lời chúc mừng cả hai, nhìn thái độ anhkích động như vậy, tâm tình Hạ Đồng lại thấy vui, anh thật là trẻ con.
Mong là quyết định này của cô là đúng.
- - -
Một tuần lễ kể từ ngày Lăng Hạo đưa ra yêu cầu đó, cuộc sống của côlại như trước rơi vào quỹ đạo vốn có của nó. Một ngày, Lăng Hạo đưa côđi đến trung tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hoang-gia/2267053/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.