Hạ Đồng cùng Ân Di đi vào phòng bếp thì thấy Dương Tử và Ân Di ngồiđối diện nhau, sắc mặt cả hai đều băng lãnh, trên bàn ở giữa là chiếcnồi lẩu đang được đun sôi tỏa mùi nghi ngút, những chiếc dĩa đựng cá,thịt bò, tôm, mực, rau nằm bên cạnh.
Ân Di buông tay đang kéo tay Hạ Đồng ra, chạy tới kéo ghế ngồi bên cạnh Dương Tử.
Hạ Đồng khẽ nắm vạt áo, hít một hơi đi đến ngồi cạnh Lăng Hạo.
-Không phải hai anh định ăn lẩu trong bộ mặt này chứ? Em đã từng nói hai anh phải vui vẻ cơ mà.-Ân Di tỏ vẻ không vui
Dương Tử và Lăng Hạo khẽ liếc mắt sang Ân Di, miễn cưỡng ép mình không dùng vẻ mặt băng lãnh nữa.
Hai anh không hiểu, vì sao Ân Di lại muốn ăn lẩu, lại còn chỉ có bốn người họ?
-Nước sôi rồi ăn đi.-Lăng Hạo ngồi thẳng người cầm đũa lên gắp miếng cá bỏ vào nồi lẩu đang sôi sùng sục
Dương Tử vươn tay cầm hộp pizza bên cạnh đưa đến trước mặt Hạ Đồng. Hạ Đồng mặt nãy giờ méo sẹo thấy anh đưa hộp pizza đến trước mặt.
Hạ Đồng vừa vui mừng vừa kinh ngạc ngước mặt nhìn anh.
-Tại sao lại đưa pizza cho Hạ Đồng?-đồng loạt cả Ân Di và Lăng Hạo đều thắc mắc lên tiếng
-Hạ Đồng vốn dị ứng với đồ biển.-Dương Tử ngắn gọn trả lời
-Vậy sao? Hạ Đồng anh chưa từng nghe em nhắc đến?-Lăng Hạo quay sang nhìn cô
-À, tại em thấy không có gì quan trọng.-Hạ Đồng khẽ xua tay sau đó mở hộp bánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hoang-gia/2267031/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.