Hạ Đồng ngây người, bao nhiêu kí ức ùa về, những lúc vui, lúc buồn cùng anh đều hiện rõ, như một cuộn phim quay ngược về.
Đã nhiều lần nói với trái tim mình rằng, đừng đau vì anh, đừng mỗi lần thấy anh tim lại đập loạn, thế thì vì sao ngay phút này lại, tim cô lại vừa nhói lên vừa đập nhanh như trống đánh.
-Anh không có lí do gì để ép tôi ở lại.-Hạ Đồng cứng cỏi nói
-Không cần lí do, chỉ cần anh biết anh yêu em và em cũng yêu anh.-Dương Tử đi đến vịn vai cô ép cô nhìn thẳng anh
Đôi mắt đen ấy hơn bao giờ hết hiện lên sự chân thành!!!
Hạ Đồng bị ép nhìn vào đôi mắt đen cương trực đầy chân tình của anh,như có dòng xoáy đen bên trong, cô không thể mắt dời đi nơi khác.
-Anh từng nói chỉ cần anh biết em còn yêu anh, anh chắc chắn sẽ giữ em bên cạnh, em còn nhớ đúng không?-Dương Tử vịn vai cô chặt hơn
-Thế thì sao?-Hạ Đồng nhìn anh, ánh mắt sâu lắng
-Nếu em không còn yêu anh thì vì sao em lại đau lòng khi nghe anh nóithế là vì em còn yêu anh, thế thì anh nhất định giữ em bên cạnh.-DươngTử giọng kiên định
-Đó là tự anh nói... tôi căn bản đã quên câu đó càng không yêu anh.-Hạ Đồng lắc đầu phe phẩy
-Cho dù em phủ nhận cũng được, anh chỉ cần biết anh sẽ giữ em lại không cho em rời đi.-Dương Tử hoàn toàn bá đạo nói
-Đừng diễn trò nữa, cậu nghĩ nói thế lại lừa gạt Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hoang-gia/2266992/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.