Sáng sớm hôm sau, Hạ Đồng thức dậy từ sớm sau khi VSCN xong liền xuống nhà phụ giúp chị Ly bày thức ăn lên bàn.
Vừa vặn Dương Tử từ trên cầu thang đi xuống, ánh mắt đen khẽ lướt qua cô, nhìn một một cái, sau đó ngồi vào bàn ăn.
-Chị Ly, đem thêm một phần ăn lên.
Dương Tử tao nhã ngồi xuống ghế, uống một ngụm nước trắng nói.
-Có bạn cậu đến sao ạ?-Chị Ly hỏi
-Không, cho Lâm Hạ Đồng.-Dương Tử vẫn giữ thái độ như lúc đầu
-Hả!? Tôi sao?-Hạ Đồng kinh ngạc chỉ mình
-Không, không cần, tôi đến trường ăn cũng không sao? Anh không cần lo.-Hạ Đồng xua tay khéo từ chối
-Không phải lo cho em, mà là một lát sợ em lên máy bay không chịunổi thôi.-Dương Tử thư thái cắt miếng thịt bỏ vào miệng mình nói
-Anh nói cái gì thế?-Hạ Đồng mơ hồ không hiểu rõ
-Chín giờ lên máy bay sang Paris.-Dương Tử giương ánh mắt nhìn cô chậm rãi nói từng chữ
-Cái gì? Đùa sao?-Hạ Đồng thất kinh la lên, muốn té ngửa ra sau
Sao lại bắt cô sang Paris cùng anh chứ? Muốn đi cũng mình anh thôi, cô đi làm gì?
-Không phải muốn anh sang gặp ông ta sao? Bây giờ không muốn nữasao?-Dương Tử đối với thái độ vì kinh ngạc sắp ngất xỉu của cô lại xemlà chuyện thường
-Tôi muốn, nhưng đâu cần tôi đi.-Hạ Đồng nhìn anh chớp mắt lia lịa, ý là cô không đi
-Chưa đến em tự quyết, bây giờ là sáu giờ ba mươi phút sáng, em cóhai tiếng rưỡi để chuẩn bị hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hoang-gia/2266962/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.