Quay lại thực tại, Gia Uyển càng tức giận hơn, cơn nóng đưa lên tận đỉnh đầu, dám to gan vây lấy Khiết Đạt của cô, chán sống mà. Gia Uyển nắm chặt tay nghe rắc rắc,thù cũ hận mới cô sẽ tính luôn một lượt, hôm nay là cơ hội tốt.
-Để tao xem hôm nay ai sẽ cứu mày.
Gia Uyển giọng nhẹ nhàng ẩn hiện nụ cười đầy tà niệm, rút trong túi áo ra thanh dao nhỏ sắc bén, ánh sáng qua lưỡi dao chiếu sáng tới mặt Hạ Đồng.
Ý thức mách bảo Hạ Đồng rằng sắp có chuyện chẳng lành với cô, cả người run lên nhè nhẹ, sắp có án mạng rồi, cô chẳng muốn chết sớm thế đâu.
-Cô… cô định làm gì?-Hạ Đồng cố giữ bình tĩnh nói
-Mày đừng hỏi tao, đi mà hỏi con dao này, chỉ cần nó muốn tao sẽ không đảm bảo an toàn cho mày.-Gia Uyển giọng đều đều vuốt ve con dao
-Chị… chị đên rồi, có biết sẽ chết người không?-Hạ Đồng run bật người, Gia Uyển điên rồi, sao cô ta lại dám đùa với dao chứ?
-Điên, tao điên chỉ vì mày thôi, hôm nay tao sẽ làm cho mày chẳng dám nhìn mặt ai.
Gia Uyển nhẹ nhàng từng bước từng bước một tiến lại phía Hạ Đồng, tay cầm con dao đưa lên trước mặt cô một cách thờ ơ.
-Chị… chị tính làm gì… thả tôi ra.
Hạ Đồng giãy giụa phản kháng, lại bị hai tên con trai lúc nãy túm lại, nhưng mà mặc cô la hét, bản thân vẫn không thoát ra được.
-Sợ rồi sao? Sao lúc đầu mày dám đến bên Khiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hoang-gia/2266834/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.